Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2019

Truyện ngắn vui TẠI THẰNG HÀNG XÓM (1)

TẠI THẰNG HÀNG XÓM (1)
Truyện ngắn vui của Trọng Bảo 

Không có mô tả ảnh.

Buổi sáng, ông Tô dành thời gian để đọc báo. Ông rất quan tâm đến tình hình thời sự trong và ngoài nước. Nhờ việc thường xuyên theo dõi báo chí nên ông hay được trưởng thôn Trần Kính mời thông báo tình hình thời sự cho bà con trong làng mỗi lần hội họp. Sáng nay, khi ông Tô đang mải mê đọc báo thì lão Cốc đến. Lão Cốc hỏi:
- Báo chí có chuyện gì đặc biệt không ông?
- Toàn chuyện rất thời sự và rất đặc biệt ông ạ!
- Những chuyện gì thế?
- Thì... - Ông Tô hắng giọng: - Thì... toàn những chuyện lạ lùng thôi ông ạ!
- Chuyện lạ thế nào?
- Đây này... chuyện nhà máy chuyên việc in tiền mà lại lỗ chổng vó đấy!
- Nhà máy in tiền là của nhà nước, có kế hoạch hẳn hoi lỗ thế nào được... lạ quá nhỉ?
- Nhà máy thì lỗ mà lãnh đạo nhà máy lương lại cao vút trên trời cao đấy....
- Thế à... đúng là in tiền có khác... lương cao lỗ càng cao là phải?
- Còn một chuyện nữa cũng rất lạ ông ạ!
- Lại chuyện gì thế?
- Chuyện một doanh nghiêp nhà nước tổ chức hẳn một cuộc thi uống rượu giỏi trao "Cúp... vương tửu" hẳn hoi...
- Nhà máy này chắc là lãnh đạo ngáo... rượu rồi ông ạ!
- Chắc là thế?
- Còn tình hình gì nữa đặc biệt không ông?
- Tình hình... ông bạn nước lớn "hàng xóm láng giềng" lại đưa tàu thăm dò tái vi phạm vùng biển nước ta! Tình hình biển Đông có vẻ rất căng ông ạ!
- Liệu có xảy ra xung đột không?
- Chúng ta rất khôn khéo, bình tĩnh, đấu tranh theo phương pháp hòa bình, theo đúng luật pháp quốc tế. Đấu tranh hòa bình, không gây xung đột nhưng kiên quyết bảo vệ bằng được chủ quyền biển đảo nước ta ông ạ!
- Tôi nghĩ đấu tranh hòa bình nhưng cũng phải hết sức cảnh giác đề phòng các tình huống xấu xảy ra ông ạ... Ở gần "ông hàng xóm xấu chơi" thì không thể lơ là...
- Đúng thế...
Giữa lúc ông Tô và lão Cốc đang bàn luận thì trưởng thôn Trần Kính từ ngoài cổng đi vào. Trưởng thôn có vẻ vội vã. Ông Tô chưa kịp hỏi có chuyện gì thì trưởng thôn Trần Kính đã nói:
- Mời hai bác đi cùng chúng tôi một lát nhé!
- Đi đâu thế? - Ông Tô hỏi.
- Chả là thế này... - Trưởng thôn Trần Kính giải thích: - Mời bác là cán bộ nghỉ hưu, có uy tín ở làng đi cùng với tổ hòa giải sang nhà thằng Lố. Tôi hôm qua nó vừa choảng cho con vợ thâm tím cả mặt mày. Tổ hòa giải sang để "khảo sát" tình hình rồi tổ chức hòa giải chuyện vợ chồng nó kẻ ảnh ảnh hưởng đến danh hiệu “làng văn hoá”. Ông Tô chần chừ không muốn đi. Tính ông hiền lành ngại va chạm. Lão Cốc thì lại khác. Lão ta là thành viên tổ hòa giải của làng. Nhiều lần các gia đình, các họ hàng cãi cọ nhau rất cam go vậy mà lão chỉ đọc một bài thơ khiến cả họ cùng cười xòa và hòa giải luôn.
Khi đoàn hòa giải của làng đến thì vợ chồng thằng Lố vẫn còn đang hậm hực với nhau. Con vợ tuy mặt mũi còn sưng vù, còn giận chồng nhưng thấy có khách vẫn đi xuống bếp đun nước. Trưởng thôn Trần Kính hỏi lý do tại sao hai vợ chồng hay cãi nhau gây mất trật tự an ninh thôn xóm. Thằng Lố gãi đầu gãi tai bảo:
- Là tại thằng hàng xóm của nhà em đấy ạ!
Trưởng thôn trợn tròn mắt quát:
- Tại thằng hàng xóm! Nó làm gì mà vợ chồng cậu mâu thuẫn, xích mích, đánh nhau hả?
- Báo cáo đoàn hòa giải... tại… tại… là vì nhà nó mà vợ em đâm ra ghen tỵ ạ!
- Mày lại léng phéng tán tỉnh con vợ nó chứ gì?
- Không không! Em mà lại dám thế có mà con vợ “vua sư tử” của em nó tiến hành hoạn ngay. Chuyện là thế này ạ. Vợ chồng thằng này mới chuyển về ở cạnh nhà em. Vợ nó mảnh mai và xinh đẹp lắm. Thằng chồng nó lại là người rất tình cảm. Mỗi lần đi làm, hay về nhà nó đều ôm hôn vợ nó, bế vợ nó từ tầng một lên tầng hai… Vợ em nhìn thấy đâm ra ghen tỵ với vợ nó, hay cằn nhằn trách móc em nên… nên… em mới bạt tai cho một trận đấy ạ!
Trưởng thôn Trần Kính dịu giọng:
- Sao mày không “tình cảm” như vợ chồng thằng hàng xóm ấy?
Thằng Lố giãy nảy:
- Ối chết! Vợ thằng hàng xóm mảnh mai, xinh đẹp, thằng chồng nó bế mà cứ như đang ôm một bó hoa. Em mà có vợ như nó thì tầng hai chứ tầng 12 em cũng bế lên được. Còn con vợ em nó tròn chùng trục, nặng đến ngót một tạ. Em bế làm sao được. Bế nó leo lên tầng còn khó hơn là vác bao gạo. Bao gạo nặng thì em chọc cho một cái là thủng, gạo chảy ra bớt, càng lên cao càng nhẹ. Chứ con vợ em mà chọc vào nó một cái, nó gào lên có mà vỡ luôn cả xóm…
Trưởng thôn Trần Kính trợn mắt:
- Nhưng nhà mày cấp 4 làm quái gì có tầng mà phải bế vợ leo lên. Mày đừng có trí trá, bạo lực với phụ nữ là sẽ bị thôn bị phạt nặng đấy!
- Ấy chết! Em cũng xin báo cáo với trưởng thôn thêm thế này. Cũng còn tại con vợ thằng hàng xóm nó hát hay, ngâm thơ nghe rất tuyệt…
Lão Cốc vội nói:
- Nó hát hay thì càng tốt chứ sao! Sẽ đưa nó vào đội văn nghệ của thôn, khi nào câu lạc bộ thơ sinh hoạt sẽ cho nó ngâm các bài thơ tình của các cụ... Tại sao vợ thằng hàng xóm hát hay mà mày lại đánh vợ?
Thằng Lố giải thích:
- Cái chính là con vợ em nó cũng bắt chước hát theo. Mà mụ ấy hát không khác gì tàu hỏa phanh gấp nghe rít chói cả tai. Em nói mãi không chịu im nên bạt tai thêm vài ba lần nữa ạ…
- Đấy… đấy... mày đúng là một thằng chồng vũ phu, thích bạo lực… Nhưng không vì hàng xóm mà để trong nhà lục đục, bạo loạn hiểu chưa?
Thằng Lố gãi đầu gãi tai xin hứa sẽ nghiêm khắc sửa chữa khuyến điểm. Không biết nó sẽ sửa chữa được không? Chuyện hàng xóm láng giềng hóa ra cũng phức tạp thật...
Hà Nội, ngày 20-8-2019

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét