Thứ Ba, 10 tháng 9, 2019

Truyện ngắn vui TẠI THẰNG HÀNG XÓM (2)

TẠI THẰNG HÀNG XÓM (2)
Truyện ngắn vui của Trọng Bảo 

Trong hình ảnh có thể có: 1 người, văn bản

Tình hình biển Đông vẫn hết sức căng thẳng. Ông bạn hàng xóm láng giềng phía Bắc chơi xấu quá, liên tiếp cho tàu thuyền xâm phạm vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam. Thấy ông Tô có vẻ lo lắng, lão Cốc bảo:
- Rồi họ sẽ phải rút thôi! Lịch sử bao đời rồi vẫn thế ông ạ!
- Nhưng... họ cứ quấy rối mãi thế này chúng ta làm ăn, phát triển kinh tế thế nào được?
- Ôi dào... kẻ nào đi quấy rối hàng xóm láng giềng thì nhà nó cũng bất ổn. Đối ngoại mà chơi xấu thì nội bộ cũng chả ra gì. Đấy ông cứ ngẫm mà xem. Chuyện thế giới, chuyện quốc gia, chuyện làng ta, nhà ta cũng thế cả thôi ông ạ!
Ông Tô ngạc nhiên. Lão Cốc dạo này có vẻ triết lý ra phết. Từ ngày lão ta trở thành "nhà thơ Cốc Vũ" của làng thấy ít uống rượu bê tha lè nhè suốt ngày mà tích cực tham gia việc làng, việc xóm. Hóa ra thơ cũng có cái hay. Ngày xưa đói quá đọc thơ chợt thấy ấm dạ hơn, kinh tế kém phát triển thơ ca nở rộ cũng thấy yên tâm hơn. Từ ngày câu lạc bộ thơ của làng ra đời bớt hẳn chuyện hàng xóm láng giềng cãi cọ nhau. Chả lẽ vừa chửi nhau ỏm tỏi khi ra sinh hoạt câu lạc bộ đọc thơ tình cho nhau nghe thì ai còn thèm nghe nữa chứ? Ông Tô đang suy nghĩ như vậy thì lão Cốc bảo:
- Tôi với ông ra nhà văn hóa của làng đi!
- Ra làm gì? Tôi không phải là hội viên hội thơ thì ra đó làm gì?
- Không phải ra để đọc thơ... mà ra đó để họp bàn chuyện xây dựng làng ta luôn vững mạnh tiến lên đấy ông ạ!
- Nếu thế thì đi...
Ông Tô đồng ý. Làng xóm bây giờ nhiều chuyện cần bàn, cần quan tâm xây dựng. Làng này thời bao cấp chia làm hai thôn. đặt tên là thôn Quyết Thắng và thôn Quyết Chiến. Sau chiến tranh sáp nhập lấy lại tên cũ từ thời các cụ các kỵ là làng Đồi. Làng Đồi ngày xưa xung quanh là đồi cây rậm rạp vậy mà bây giờ cứ như phố núi mở rộng và không còn chuyên làm nông nghiệp nữa phát triển đủ ngành nghề. Ruộng bán hết để làm khu công nghiệp, khu chế xuất còn lại thì bỏ hoang. Dân làng bây giờ cũng đủ loại người sinh sống...
Ông Tô và lão Cốc đến nhà văn hóa của làng. Buổi họp làng chuyên đề để bàn về việc sinh đẻ có kế hoạch. Trưởng thôn Trần Kính đang bực lắm. Trưởng thôn đã cho triệu tập một số đối tượng ra nhà văn hóa để kiểm điểm về việc sinh con thứ ba làm ảnh hưởng đến danh hiệu "làng văn hóa". Khi trưởng thôn hỏi đôi vợ chồng thứ nhất lý do tại sao lịa "vỡ kế hoạch" sinh con thứ ba. Thằng chồng gãi đầu, gãi tai nói:
- Báo cáo trưởng thôn, phải cảnh cáo và phạt thật nặng thằng hàng xóm nhà em mới đúng! Vợ em sinh con thứ ba là tại nó đấy ạ!
Trưởng thôn Trần Kính trố mắt ngạc nhiên:
- Tại sao lại tại... thằng hàng xóm?
Chị vợ nhanh nhảu:
- Đúng là tại nó nên chúng em mới sinh con thứ ba đấy ạ!
Trưởng thôn Trần Kính càng không hiểu. Chị vợ giải thích:
- Tại là nó... làm nghề giết mổ. Nó chọc tiết lợn kêu eng éc suốt đêm khiến hai vợ chồng em không tài nào mà ngủ được. Mà không ngủ được thì lại làm cái... "chuyện ấy" cho nên... mới "vỡ kế hoạch" đấy ạ! Đề nghị làng phải phạt nó thật nặng...
- Hừ ... hừ... phạt thế nào không phải việc của chị, chỉ được cái lẻo mồm. Thế còn anh chị kia! - Trưởng thôn chỉ một đôi vợ chồng trẻ đang ngồi ở góc phòng: - Tại sao cũng bị vỡ kế hoạch sinh con thứ ba hả?
Anh chồng trẻ này thanh minh:
- Dạ! Cũng là tại thằng... hàng xóm của nhà em đấy ạ!
- Thằng hàng xóm nhà anh nó làm nghề gì?
- Báo cáo trưởng thôn nó là... nhạc sĩ ạ!
Trưởng thôn Trần Kính ngơ ngác tự hỏi: "Quái! Làng mình làm gì có thằng nào là nhạc sĩ đâu nhỉ?". Trưởng thôn chưa kịp hỏi lại cho rõ thì anh này giải thích:
- Nhà em ở tận ven đồi cuối làng phía sau đồi cây rậm rạp. Thằng hàng xóm nó là nhạc sĩ chuyên thổi kèn... đám ma. Đêm nào nó cũng tập thổi kèn và luyện giọng hát những bài hát đám ma do nó tự sáng tác. Vợ chồng em đã "quyết tâm" kế hoạch hoá nên mỗi người ngủ riêng một giường cho chắc chắn. Nhưng nghe tiếng kèn và bài hát đám ma rất rùng rợn của thằng hàng xóm là vợ em lại sợ hãi nên cứ lao sang ôm chặt lấy em. Có đêm nó chưa thổi kèn, chưa hát mà vợ em đã sợ rồi... Mà... mà... mà...
- Mà... mà làm sao?
- Dạ... - Anh ta gãi đầu, gãi tai ấp úng: - Là... là... tại vợ em có thói quen khi đi ngủ thường không... mặc gì trên người, nên khi bị cô ấy ôm chặt em lại cứ thấy mình lâng lâng... vì thế nên mới bị vỡ kế hoạch. Em xin thề là nếu không có cái thằng nhạc sĩ hàng xóm chuyên thổi kèn đám ma ấy thì nhất định vợ chồng em còn được khen thưởng về sinh đẻ ấy chứ!
Trưởng thôn Trần Kính càng bực:
- Chỉ được cái bẻm mép. Các anh chị phải có ý chí, quyết tâm cao chứ. Đêm hôm cán bộ nào mà đến tận từng nhà giám sát, nhắc nhở các anh chị được. Dứt khoát làng phải phạt nặng thì các anh chị mới chừa...
Khi trưởng thôn đang phát biểu thì ông Tô bảo Lão Cốc:
- Thôi ông ở lại mà họp, tôi về đọc báo xem tình hình thời sự đây! Không khéo "thằng hàng xóm láng giềng ở phía Bắc" nó lại giở trò gì nữa mới đây!
Hà Nội, ngày 21-8-2019

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét