Thứ Ba, 28 tháng 12, 2021

Truyện ngắn vui VI RÚT THÔNG MINH

     VI RÚT THÔNG MINH

Truyện ngắn vui của Trọng Bảo

Ông Tô và lão Cốc vừa uống trà vừa nói chuyện. Hết chuyện làng, đến chuyện xã, hết chuyện xa, đến chuyện gần cuối cùng lại quay về chuyện Covid-19. Bây giờ thì vấn đề thời sự của cả nước, cả thế giới chính là chuyện con vi rút bắt nguồn từ Vũ Hán này. Ông Tô có vẻ lo lắng:
- Covid nó cứ tràn lan thế này năm nay khéo mất Tết ông ạ!
- Chúng ta đã khống chế được rồi ông đừng quá lo… Biết đâu đến gần Tết tình hình lại ổn hơn?
- Mong sao là như thế! Sống chung an toàn với dịch nhưng tôi cứ luôn thấy bất an ông ạ. Cả tuần nay Hà Nội số ca F0 tăng cao nhất cả nước, mà quê ta lại gần thủ đô nên lại càng lo…
- Đúng là như thế! Hiện nay thế giới lại xuất hiện thêm bọn biến chủng Omicron lan truyền rất nhanh ông ạ! May mà nước ta chưa xuất hiện loại này…
Thằng Bất đang chữa cái xe đạp cho con đạp quanh sân không ra đường để phòng chống Covid-19 liền nói xen vào:
- Nước ta đã xuất hiện một loại vi rút mới rồi hai cụ ạ!
Lão Cốc trừng mắt:
- Mày đừng có mà phát ngôn lung tung. Chính quyền xã họ triệu lên phạt cho 7,5 triệu đồng là mất Tết luôn đấy. Hiểu không?
Thằng Bất đi vào trong nhà. Nó rót thêm trà vào chén cho hai ông và rót cho mình một chén. Vừa uống, nó vừa thủng thẳng:
- Loại vi rút này xuất hiện ở nước ta. Nhưng các cụ yên tâm, F0 đã bị khoanh vùng khống chế, hiện đang truy vết các F1, F2, F3, thậm chí cả các F4, F5 nữa…
Ông Tô và lão Cốc đều ngơ ngác, vẻ mặt lo lắng. Thằng Bất trấn an:
- Các cụ cũng đừng lo… Đây là loại siêu vi rút, hay còn gọi là “Vi rút thông minh”. Nó truyền nhiễm rất nhanh nhưng nó rất “thông minh” vì chỉ truyền nhiễm trong một số đối tượng nhất định thôi!
Ông Tô băn khoăn:
- Các đối tượng này chưa được tiêm Vắc-xin à?
- Tiêm cả rồi cụ ạ! Nhưng dù họ có tiêm hai, ba, thậm chỉ đến bốn, năm mũi cũng vẫn bị nhiễm loại vi rút này như thường…
Lão Cốc hỏi lại:
- Loại vi rút quái gì mà lạ thế! Mày đừng có gây hoang mang cho chúng tao nhé?
Thằng Bất nói tiếp:
- Chủng vi rút này nó chỉ truyền nhiễm trong các đội tượng là những người có quyền có chức thôi, nhưng nó lại làm hại toàn dân các cụ ạ…
Nhìn hai ông già ngơ ngác, thằng Bất cười phá lên và nói:
- Thế các cụ không nghe nói về chủng vi rút rất nguy hiểm “Ki-te ViA-21” à?
Ông Tô và lão Cốc đều ngạc nhiên. Họ chưa nghe thấy tên chủng vi rút này bao giờ cả. Thằng Bất nhìn hai ông rồi nói tiếp:
- Đấy là loại “siêu vi rút-vi rút thông minh” Kit test Việt Á phát hiện ra trong năm 2021… Công an họ vừa khởi tố, bắt giam các F0 và một số F1 rồi. Có F1 nuốt đến 30 tỷ đồng đấy các cụ ạ!
Lão Cốc cáu:
- Mày chỉ được cái nói chuyện vòng và vòng vèo làm tao lại lo là nước ta có chủng vi rút nào mới xuất hiện, nguy hiểm?
Lúc này ông Tô mới nói:
- Thằng Bất nó nói đúng ông ạ! Loại vi rút này thật là nguy hiểm. Nó không có nguồn gốc từ chủng Corona như Covid-19 mà xuất phát từ “chủng vi rút tham nhũng”. Nó truyền nhiễm trong đối tượng là cán bộ biến chất nhưng lại gây hại cho nhân dân. Biết bao nhiêu tài sản, ngân sách của nhà nước bị nó gặm nhấm, tiêu phá hết. Chỉ một ông giám đốc ở Hải Dương mà ngốn đến 30 tỷ đồng thì thử hỏi cả nước mất bao nhiêu tiền trong những năm dịch bệnh này?
Nhìn lão Cốc- nhà thơ Cốc Vũ vẫn còn đang bần thần ông Tô liền hỏi:
- Chắc ông lại vừa nảy ra một tứ thơ mới về con “Vi rút thông minh” này rồi à?
Lão Cốc vội lắc đầu:
- Không… không… tôi làm sao có thể có cảm hứng làm thơ được trước chuyện tham nhũng tày trời, chuyện hại nước, hại dân, hại người khốn khó trong dịch bệnh này được chứ?
Hà Nội, 28/12/2021
Có thể là hình ảnh về văn bản cho biết 'DẠO GẦN ĐÂY CÓ MỘT VIRUS RẤTHOT HEC'
Bạn, Ngo Vinh Binh, Đỗ Văn Nhâm và 12 người khác

Thứ Sáu, 24 tháng 12, 2021

Truyện ngắn vui QUAN THAM NHỚ MẸ

     QUAN THAM NHỚ MẸ

Truyện ngắn vui của Trọng Bảo

Cuối năm nghĩa trang làng nghi ngút khói hương. Người ta đi tảo mộ mời ông bà, tổ tiên, những người thân đã khuất về nhà “ăn tết”. Bất ngờ ông Tô gặp bố con lão Cốc và mấy người làng cũng đang tảo mộ ở nghĩa trang của làng. Họ chào nhau. Ông Tô vừa cắm nén nhang lên một ngôi mộ vừa nói với Lão Cốc:
- Sắp xuống lỗ rồi mà vẫn không quên ngày xưa Tết đến được mẹ cho đi chợ tết ông ạ!
- Đúng là nhớ thật ông ạ! Tôi nhớ ngày ấy theo mẹ đi chợ, mẹ bớt tiền sắm sửa tết cho tôi mấy hào để mua bánh pháo tép về đón giao thừa…
Thằng Bất nghe hai cụ nói với nhau như vậy liền lên tiếng:
- Chả riêng gì các cụ, ai mà chả nhớ tới mẹ… Quan tham người ta cũng còn nhớ mẹ cơ mà?
Lão Cốc lừ mắt:
- Đang chuyện nọ thì xọ chuyện kia! Quan tham thì nhớ mẹ làm cái gì hả?
- Thì đấy… Được tòa cho phép nói lời sau cùng, vị đô trưởng nọ rưng rưng nhớ nhắc tới mẹ, sợ mãn hạn tù trở về không còn kịp lo hậu sự cho mẫu thân?
Ông Tô bấy giờ mới nói:
- Chỉ tiếc rằng lúc ấy họ mới nhớ tới mẹ? Buồn quá!
Thằng Bất nói thêm:
- Quan tham mãi đến lúc ra tòa mới nhớ tới mẹ. Ông đô đốc thứ trưởng tham ô vẫn xin tòa giảm án để về sống với mẹ già. Đau nhất là cái ông bộ trưởng bộ “hai lần tê tê” nhận hối lộ mấy triệu đô-la giấu ở ban công. Ông thoát án tử hình, nhận án chung thân mẹ già tóc bạc khóc ôm con mà ông không ôm lại mẹ được vì tay đang mang còng… Hóa ra quan tham khi nhớ đến mẹ thì hình như tất cả đều đã quá muộn?
Thằng Lố nói xen vào:
- Hiện nay thêm một loạt quan tham kếch sù ở ngành y tế nâng giá vật tư, thiết bị chữa bệnh, ăn vào viện phí của bệnh nhân nghèo khốn khổ, ăn vào bộ kit test xét nghiệm Covid-19 giữa lúc dịch bệnh đang căng thẳng, nhân dân đang lo lắng. Mà họ nâng giá chia nhau ăn đến hàng chục tỷ đồng. Liệu các ông bà ấy có nhớ đến mẹ như các vị “quan tham tiền bối” không nhỉ?
- Nhớ quá đi chứ! Nhưng phải đến lúc ra tòa, bước chân vào nhà tù họ mới nhớ. Nếu trước đó mà nhớ thì họ đã không tham nhũng vì có người mẹ nào dạy con mình ăn cắp, tham nhũng đâu?
- Đúng vậy!
Lão Cốc- nhà thơ Cốc Vũ gật gù và liền ứng khẩu thành thơ:
Bước chân vào cửa nhà tù
Quan tham chợt nhớ tới u ở nhà,
Hai hàng nước mắt nhạt nhòa
Ước gì mình chẳng phải là quan tham?
Nhưng tay đã chót nhúng chàm
Nhớ u thì cũng phải làm “nhần tu”…
Vĩnh Phúc, 20/12/2021
Có thể là tranh biếm họa

Thứ Ba, 30 tháng 11, 2021

Truyện ngắn vui PHÒNG THỦ-TẤN CÔNG

     PHÒNG THỦ-TẤN CÔNG

Truyện ngắn vui của Trọng Bảo

Mới sáng ra hai bố con lão Cốc đã có chuyện ầm ĩ. Hai người vừa chăm sóc vườn rau trước cổng vừa tranh luận như cãi nhau. Ông Tô vừa đạp xe đến gần nhà lão Cốc bèn dừng ngay lại để nghe ngóng xem có chuyện gì xảy ra. Thằng Bất đang nói oang oang:
- Bố chả có “nguyên tắc” gì cả…
- Trồng rau mà cũng phải có… nguyên tắc à?
- Phải hết bố ạ! Làm cái gì bây giờ cũng phải có… nguyên tắc hết cụ ơi…
Lão Cốc cười nói vẻ dè bửu:
- Mày hồi này kể từ khi đi trực chốt Covid về nói năng cũng có vẻ… nguyên tắc gớm nhỉ? Trồng rau mà cũng… nguyên tắc, nguyên tiếc, rách việc quá!
- Thì bố không tuân thủ nguyên tắc. Mảnh đất này sát đường làng lẽ ra trồng rau muống bố lại gieo thêm mùng tơi thế là nó bò ra đường làng gây mất mỹ quan, bị trưởng thôn nhắc nhở… Thế có phải là vi phạm nguyên tắc, lệ làng không?
Ông Tô nghe vậy bấy giờ mới lên tiếng:
- Nguyên tắc này vi phạm thì còn sửa được, không sao!
Hai bố con lão Cốc cùng ngoảnh ra chào ông Tô. Thằng Bất cười cười nói thêm:
- Đúng là như vậy ông ạ! Nhưng có những nguyên tắc mà khi vi phạm thì không thể nào sửa chữa được nữa ông ạ!
Lão Cốc làu bàu:
- Nguyên tắc nào thế?
- Thì… nguyên tắc đang “phòng thủ mà tự ý chuyển sang tấn công” là thất bại luôn đấy ạ!
Ông Tô và lão Cốc ngơ ngác chẳng hiểu thằng Bất nói như vậy là có ý gì. Thằng Bất vừa ngắt mấy ngọn mùng tơi thò ra đường làng vừa ậm ừ nói tiếp:
- Thì đấy… chuyện cái ông chúa đảo Cô Cô gì đó. Bên quân sự người ta đang tổ chức cuộc “diễn tập phòng thủ” mà ông ta lại tự ý vận dụng “nguyên tắc tấn công”, thò luôn “vũ khí cá nhân” ra xâm nhập vào “trận địa” của nữ nhân viên. Thế là cả cuộc diễn tập phòng thủ của tập thể và cuộc tấn công của cá nhân ông chúa đảo đều có kết cục rất thảm hại, kỷ luật cả đống cán bộ đấy hai cụ ạ…
Ông Tô và lão Cốc bấy giờ mới hiểu thằng Bất nói chuyện gì. Lão Cốc làu bàu:
- Mày có cái tên hòn đảo cũng không nhớ để nói đúng mà lúc nào cũng cứ bàn đến nguyên tắc, nguyên tiếc?
Thằng Bất cười hì hì rồi ôm bó rau đi vào nhà. Ông Tô thì nói có vẻ buồn:
- Thằng Bất nó nói đúng đấy! Bây giờ nhiều chuyện sai lệch nguyên tắc lắm! Đấy như chuyện cái tay giáo sư gì ấy đòi trường học bây giờ không được “trồng người”, phải bỏ chuyện “tiên học lễ, hậu học văn”, cái bà tiến sĩ nào đó thì lên tận truyền hình VTV1 yêu cầu từ giã, rũ bỏ các giá trị truyền thống như “Bộ đội Cụ Hồ”… đấy ông ạ!
- Họ muốn xã hội ta rối loạn lộn tùng phèo lên đấy!
Ông Tô chép miệng:
- Cũng đang rối loạn rồi đấy ông ạ! Bao nhiêu chuyện tiêu cực, tham nhũng, trái nguyên tắc, đạo lý đến vô lý xảy ra rồi, nguyên nhân sâu xa cũng từ những quan niệm lạ lùng ấy đấy. Ví dụ như chuyện ở Thanh Hóa chẳng hạn… Quy luật của thực tiễn cuộc sống là “Ốm-chết” vậy mà họ dám đảo ngược lại là: “Chết-ốm”…
- Thế là thế nào hả ông?
- Thì đấy! Quy luật là người ta ốm nặng không chạy chữa được thì chết. Nhưng họ làm ngược lại là người chết rồi vẫn đi khám bệnh, nhận thuốc chữa bệnh, chi tiền bảo hiểm y tế. Báo chí vừa rồi nêu chuyện ở Thanh Hóa có đến 6 trường hợp người đã chết rồi vẫn bị... ốm và đi khám chữa bệnh bảo hiểm y tế đấy!
Lão Cốc nói:
- Chuyện này tôi cũng đã đọc trên rồi. Đúng là họ liều thật, trái cả nguyên tắc, quy luật vẫn dám làm… Thôi ông vào nhà uống nước. Có lạng chè Thái ngon lắm ông ạ…
Vừa dẫn ông Tô vào nhà, lão Cốc- nhà thơ Cốc Vũ vừa ngâm nga đọc câu thơ ngẫu hứng về chuyện “phòng thủ- tấn công”:
“Một ông sướng cái con… cu
Bao nhiêu cán bộ bất ngờ vạ lây…”.
Hà Nội, 28/11/2021
Có thể là tranh biếm họa