Thứ Tư, 11 tháng 9, 2019

Truyện ngắn vui NHỮNG TẤM GƯƠNG MỜ

NHỮNG TẤM GƯƠNG MỜ
Truyện ngắn vui của Trọng Bảo 

Trong hình ảnh có thể có: 6 người, mọi người đang cười, trẻ em

Ông Tô ngồi cắn bút trầm ngâm. Mảnh giấy trắng viết được mấy dòng để trên bàn. Cả một đời làm nghề dạy học, bao nhiêu lần tiến hành kiểm tra kiến thức học sinh, chứng kiến bao học trò lười cắn bút trước đề bài, bây giờ không ngờ lại đến lượt ông.
Giữa khi ông Tô đang ngồi trầm ngâm thì lão Cốc đến. Lão Cốc ngạc nhiên hỏi:
- Ông ngồi viết lách cái gì mà có vẻ trang trọng thế?
- Chậc... viết một bài kiểm tra ấy mà!
Lão Cốc trố mắt:
- Ông là thầy giáo thì viết kiểm tra cái gì?
- Tôi đang viết một bài... diễn văn...
- Ôi chà... ông có phải là lãnh đạo đâu mà viết... diễn văn? Mà có khó hơn tôi viết thơ không?
- Ông viết thơ là có thi hứng... còn bài diễn văn tôi đang viết hôm nay thì không có... hứng chút nào nên khó quá...
- Thế à?
Ông Tôi buông bút đi pha trà. Vừa rót nước mời lão Cốc ông vừa kể:
- Chả là mai 5-9 là ngày khai giảng năm học mới. Trường cũ mời tôi dự lễ khai giảng lại đề nghị tôi lên phát biểu để động viên, khuyến khích các em học sinh chăm chỉ học hành tu dưỡng để sau trở thành những công dân tốt, có ích cho xã hội, góp phần xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp... nhưng tôi thấy khó quá ông ạ?
- Khó lắm hả ông?
- Khó lắm... mình biết nói cái gì... những tấm gương cho các em học tập cùng quá lại chỉ nói đến những anh hùng thiếu niên như Kim Đồng, Vừ A Dính, Võ Thị Sáu, Nguyễn Bá Ngọc... Họ đều đã hy sinh rồi. Còn gương các bạn trẻ ngày nay thì khối em học giỏi đấy... thi lên đình Olympia giành hàng chục ngàn đô-la đấy (mà sao họ không dùng tiền Việt mà lại dùng đô-la làm giải thưởng nhỉ?). Nhưng khi đi du học nước ngoài có ai trở về xây dựng Tổ quốc đâu? Rồi các học sinh cũ trường làng ta xưa thì đấy... ông Nhân đi học 10 năm liền là học sinh giỏi, lớn lên thành cán bộ to nhất làng, nhất xã, nhất huyện, nhất tỉnh... ảnh được phóng thật to treo trong phòng truyền thống của nhà trường chưa lâu đã phải gỡ bỏ vì dính tội tham nhũng đi tù mọt gông... Vậy thì liệu có thể làm gương cho thế hệ học sinh hôm nay không?
- Gương gì... cái gương ấy soi vào mặt người thêm nhọ, thêm bẩn...
- Đúng thế... còn trong xã hội bao nhiêu ông học giỏi, thành tài, làm cán bộ miêng luôn leo lẻo thuyết trình đạo đức, phong cách nhưng lại không giữ được mình. Một ông bộ trưởng Bộ Công... mà một năm mang tiền ngân sách mồ hôi nước mắt của dân đi nước ngoài chơi bời đến cả nửa năm, một ông bộ trưởng Bộ Thông... nhận hối lộ đến 3 triệu đô-la, tính ra tiền Việt ngót nghét 80 tỷ đồng, làm thiệt hại đến 8000 ngàn tỷ đồng... liệu hỏi có làm gương cho các cháu học sinh cấp 1 được không?
- Không thể được...
Ông Tô nhăn mặt tựa như ngụm nước chè chát đắng quá:
- Thế mà họ còn viết cả sách để răn dạy mọi người cách làm người nữa đấy ông ạ!
- Thôi... không thèm nhắc đến "những tấm gương" ấy nữa, mất vui... Tôi lại mới có hai trăm nhuận bút bài thơ đăng trên báo tỉnh đây. Tôi sang rủ ông ra quán mụ Béo làm một đĩa thịt chó cho vui...
- Ơ... nhưng mà tôi còn phải chuẩn bị bài... diễn văn để phát biểu tại lễ khai giảng năm học mới ngày mai ở trường cũ cơ mà...
Lão Cốc phẩy tay nói:
- Tình hình này ông phát biểu làm gì... ai người ta thèm nghe. Tại lễ khai giảng học sinh, thầy cô giáo chủ yếu nghe lãnh đạo cấp trên họ huấn thị, nghe ngóng xem có sự đầu tư gì không? Mình về hưu rồi họ mời lên phát biểu cho có đủ lệ bộ thôi...
- Nhưng lỡ tôi đến dự họ cứ mời lên phát biểu thì làm sao?
- Thì ông từ chối... À mà thôi, tôi có cái kế này rất hay... hôm nay trời nóng, ta ngồi trong phòng máy lạnh... uống rượu xong tôi gọi cho ông một cốc nước chanh đá vừa giải rượu vừa có lợi cho ông không phải lên phát biểu tại lễ khai giảng ngày mai...
- Sao lại thế?
- Thì ông uống nước chanh đá vào, trời nóng thế này từ phòng máy lạnh ra đường làng trải bê-tông thế nào mà chả bị viêm họng... Ngày mai ông bảo bị viêm họng xin không phát biểu chả tốt hơn à?
- Ờ... kế này nghe cũng có vẻ hay đấy... - Ông Tô nói và đi theo lão Cốc ra quán mụ Béo ở đầu làng. Vừa đi ông vừa lẩm bẩm như chỉ muốn nói với riêng mình: "Thôi thà làm vậy còn hơn là phải lên bục nói những điều sáo rỗng với các em học sinh...".
Hà Nội, 4-9-2019

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét