Thứ Tư, 4 tháng 9, 2019

Truyện ngắn vui ĂN NHỜ CÁI GÌ?

ĂN NHỜ CÁI GÌ?
Truyện ngắn vui của Trọng Bảo 
Không có mô tả ảnh.


Ông Tô đang đi bộ trên đường làng thì bất ngờ gặp lão Cốc. Lão này đi đâu mà quần áo thẳng nếp, mũ phớt đội đầu, túi vải khoác vai cứ như là cán bộ về làng hẳn hoi. Ông Tô đang định hỏi thì lão Cốc đã hỉ hả nói:
- Tôi vừa đi lĩnh nhuận bút ở báo tỉnh về. Bài thơ trào phúng của tôi được những hai trăm ngàn đồng đấy. Gặp ông ở đây rồi hay quá. Ông và tôi vào quán mụ Béo, ta làm một chầu thịt chó nhé! Tôi khao… khao...
- Nhưng tôi phải bận đi đón cháu đây! Hôm nay con bé vào học lớp 1 đi tập trung chuẩn bị khai giảng nên tan trường sớm!
- Ôi dào! Bây giờ mới có gần 9 giờ sáng, phải đến 11 giờ chúng nó mới tan trường cơ. Song tôi cũng đi đón con bé út nhà thằng Bất luôn. Ta vào quán mụ Béo đi… Quán của mụ ấy bây giờ có cả phòng nhậu lắp máy lạnh, rượu Tây, rượu ta đủ loại đấy… hi… hi…
Ông Tô nể lão Cốc nên đi theo. Ông bảo lão Cốc làm vài chén qua loa rồi đi đón bọn trẻ ngay. Lão Cốc đồng ý. Hai người vào cái cửa hàng ăn uống đầu làng của mụ Béo. Thấy khách quen dù biết sẽ ít tiền nhưng mụ Béo vẫn đón tiếp cẩn thận. Mụ Béo dẫn hai người vào phòng nhậu có máy lạnh hẳn hoi. Buổi sáng, phòng máy lạnh còn chưa có nhiều khách.
Trong phòng đã có hai ông khách lạ đang ngồi nhậu. Họ có vẻ là cán bộ hoặc lãnh đạo doanh nghiệp. Hai ông này đã ngồi chén chú chén anh với nhau từ buổi sáng sớm. Họ chắc là từ thành phố đi qua làng thấy có quán thịt chó ngon nên ghé vào. Uống đã say lắm rồi mà một ông còn cứ định gọi thêm chai rượu ngoại trị giá hơn một triệu đồng nữa. Ông ít tuổi hơn vội ngăn lại:
- Thôi! Tiền đâu mà uống loại ấy, lãng phí quá?
Ông nhiều tuổi hơn ậm è:
- Thì... bữa nay là ta ăn nhờ dự án "xóa đói giảm nghèo" của các xã miền núi đấy!
Ông ít tuổi hơn tỏ vẻ băn khoăn:
- Nhưng... nhưng... ngày mai thì lấy gì mà ăn uống nữa hả?
Ông nhiều tuổi hơn gật gù bảo:
- Ngày mai... thì... thì... À... à…! Đúng rồi, ngày mai ta sẽ ăn ở khoản... dự án xử lý chất thải, khai thông cống rãnh, vệ sinh môi trường... Khoản này... ngon lành lắm... không ai biết đâu...
- Vậy còn ngày kia?
- Ngày kia ta ăn ở cái dự án xây nhà hộ sinh, phòng khám bệnh phụ khoa cho phụ nữ đấy cậu hiểu không?
Nghe hai ông khách lạ say xỉn nói với nhau như vậy ông Tô kéo lão Cốc đứng dậy ra ngoài. Ông bảo:
- Họ ăn nhờ dự án thì ngồi trong phòng máy lạnh, còn chúng ta ăn nhờ… nhuận bút thì ngồi ngoài vỉa hè này thôi cho sạch sẽ, thoáng mát…
Lão Cốc gật đầu và gọi to:
- Mụ Béo đâu! Mang ngay đĩa lòng dồi và nửa chai cuốc lủi ra đây. Hôm nay phải xả láng nhé… He… he..
Lão Cốc-nhà thơ Cốc Vũ bất ngờ xuất khẩu thành thơ:
“Ăn nhờ nhuận bút ngon lành
Ăn nhờ dự án thì nhanh “tu đì”…
Hà Nội, ngày 18-8-2019

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét