Thứ Ba, 27 tháng 3, 2012

Truyện cực ngắn SĂN LÙNG LÃNH ĐẠO (phần I)

          

Săn lùng lãnh đạo (I)
Truyện của Trọng Bảo

          Chuyện này tôi cũng dịch được của nước ngoài.
          Tại một vương quốc nọ, nhà vua đã về già mà không có người kế vị. Hoàng hậu và các hoàng phi sinh ra toàn là con gái. Mà nhà vua thì lại không muốn thiết lập ra một chế độ nữ vương. Nam vương thì chỉ cần đội cái vương miện lên đầu, tay cầm quyền trượng là có thể thiết triều điều hành việc nước. Còn nữ vương thì khi thống lĩnh đại quân đi chinh phạt thiên hạ, đoàn quân có mười xe thì mất ba xe chở nữ trang, son phấn, chỉ có bảy xe kéo pháo và mang đạn dược nên rất khó thực thi nhiệm vụ. Khi giao đấu với quân địch mới chỉ được vài ba hiệp đã lui quân để chỉnh đốn lại… trang điểm.
          Có lẽ vì thế mà nhà vua quyết định phải tìm một nam nhi kế vị mình lãnh đạo đất nước. Cuộc tìm kiếm lãnh đạo diễn ra ráo riết vì nhà vua ngày càng già yếu mãi đi. Cuộc thi tài để tuyển chọn lãnh đạo được cáo thị khắp vương quốc. Từng đoàn trạng nguyên, giáo sư, tiến sĩ, bác học nườm nượp kéo về kinh đô để tham gia thi tuyển. Ai cũng háo hức. Ai cũng mong mình sẽ lên làm vua để một đời vinh hoa, phú quý, có cả hàng trăm mỹ nữ, cung tần. Cuộc đua tranh ngày càng quyết liệt. Một ban chỉ đạo được thành lập do nhà vua làm trưởng ban. Dưới ban chỉ đạo có ba bộ phận sơ tuyển, chung tuyển và cuối cùng là bộ phận cao tuyển. Bộ phận sơ tuyển sẽ soát xét nhân thân, lý lịch bảy đời, bằng cấp của người dự thi. Bộ phận chung tuyển tổ chức thi thố để chọn tài năng và cuối cùng là bộ phận cao tuyển sẽ thảo luận rồi bỏ phiếu chọn ra ba người đạt các danh hiệu: cao tài, trung tàisơ tài để trình ban chỉ đạo bỏ phiếu chọn ra vua.
          Quá trình làm việc của bộ phận sơ tuyển rất vất vả, mãi không xong danh sách chốt để đưa lên bộ phận trung tuyển. Nhà vua cáu lắm. Ngài cho triệu quan phụ trách sơ tuyển lên nhắc nhở:
          - Các khanh làm ăn lề mề quá! Qua hơn nửa năm rồi mà không xong khâu sơ tuyển. Các khanh định để khi ta băng hà đất nước không có vua à?
          - Muôn tâu bệ hạ… - Quan phụ trách bộ phận sơ tuyển báo cáo: - Bộ phận của thần phải thẩm định quá nhiều hồ sơ xin thi tuyển nên rất khó khăn,  vất vả, phức tạp ạ!
          - Khó khăn thế nào, phức tạp thế nào?
          - Thưa bệ hạ! Số người xin sơ tuyển quá đông. Phần lớn là các quan lại trong triều. Mà ai cũng đáng làm lãnh đạo cả. Họ trình lên rất nhiều loại bằng cấp nên phải xem xét rất cẩn thận, cụ thể, tỷ mỷ ạ!
          - Bằng cấp đã có nơi cấp, quyết định, dấu má, điểm chỉ rõ ràng việc gì mà phải mất thời gian thẩm định?
          - Không hẳn thế ạ! Bằng cấp của họ đủ chủng loại, trong nước, ngoài nước đều có. Có loại chữ La-tinh, chữ Ả-rập, chữ Hán, chữ Lào, chữ Mai-a và còn cả loại chữ, ký tự của người... tiền sử cách đây hàng triệu năm nữa ạ!
          - Thế họ không có bản dịch kèm theo à?
          - Có ạ! Nhưng bản dịch này không thể tin được đâu ạ!
          - Vì sao?
          - Vì theo bản dịch họ cung cấp thì toàn là những trình độ tiến sĩ, trên tiến sĩ hoặc siêu tiến sĩ thôi ạ!
          - Thế cơ à?
          - Vâng... hạ thần đã cho dịch lại toàn bộ các bằng cấp, thấy có rất nhiều bằng cấp của nước ngoài cấp cho quan lại của ta có trình độ rất thấp. Nó chỉ tương đương với bằng phổ thông trung học ở trong nước thôi ạ!
          - Vậy là các quan dám lừa dối trẫm. Tội này là "tội khi quân pham thượng chém đầu không tha", hiểu không!.
          - Đúng thế ạ! Qua sơ tuyển hạ thần phát hiện rất nhiều quan chức của ta, có người làm đến chức thượng thư bộ hình, thị lang bộ hộ đều có bằng cấp rất thấp ạ. Đây mời bệ hạ xem! Cái bằng tiến sĩ này do một học viện khoa học vũ trụ trên sao hỏa cấp mà thần vừa nhờ một đứa học sinh cấp ba dịch ra tiếng nước ta. Hóa ra nó chỉ tương đương với trình độ phổ thông cơ sở (cấp 2) của ta thôi ạ!
          Vua đập bàn quát:
          - Giáng chức hết những kẻ dối chá, sử dụng bằng cấp giả. Nhà người soạn ngay cho ta một bản chiếu thư giáng chức, tước hết bổng lộc của những quan lại này, hiểu không!
          Quan phụ trách bộ phận sơ tuyển hốt hoảng:
          - Muôn tâu bệ hạ! Không... không thể... được đâu ạ!
          - Tại sao thể?
          - Vì như vậy sẽ phải bãi chức rất nhiều quan lại. Triều đình không còn cán bộ để làm việc. Sẽ gây ra xáo trộn chốn quan trường, bất an trong thiên hạ và dẫn có thể tới đại loạn, nguy hiểm cho nước nhà...
          Nhà vua ngẫm nghĩ rồi gật đầu. Đoạn ngài buồn bã bảo:
          - Thôi được! Nhà ngươi tiếp tục làm cho tốt việc sơ tuyển, chọn ra các nhân tài thực sự vào vòng chung tuyển. Dù thế nào cũng phải tìm cho được một ông vua đức độ, tài năng thực sự hiểu không?
          - Tuân chỉ!
          Vị quan sơ tuyển đáp rồi lui ra để tiếp tục công việc của mình...
          Còn câu chuyện "chọn vua" tiếp tục diễn ra thế nào lần sau tôi sẽ xin dịch tiếp.
                                                                            Ngày 16/11/2011

2 nhận xét:

  1. Sốt ruột quá, cho phần sau ra đi. Nhà em sốt ruột quá. Cứ rề rà thế này thì bao giờ mới có vua kế vị?

    Trả lờiXóa
  2. Gửi Xuân My: Hôm nay (28/3) sẽ đăng ngay phần 2 của việc "thi vua". Nhưng chắc phải đến phần 3, phần 4 mới có vua? Hi...

    Trả lờiXóa