Thứ Hai, 20 tháng 5, 2019

Truyện ngắn vui MỘT BÀI THUỐC QUÝ

MỘT BÀI THUỐC QUÝ
Truyện ngắn vui của Trọng Bảo 
Không có mô tả ảnh.


Sáng nay, ông Tô lại dậy sớm chạy thể dục. Ông không chạy ra phía đầu làng nữa mà chạy về phía cuối làng. Hôm trước, chạy ra đầu làng ông gặp lão Cốc mời uống một vại bia cỏ về đau nhức hết cả đầu mãi đến chiều mới khỏi. Hôm nay sợ lại gặp lão ta nên ông Tô mới chạy vòng về phía cuối làng để tránh. Đường làng đã bê tông hóa 100% nên ông Tô thoải mái chạy thể dục theo lối nào cũng được. Tuổi cao ông chạy cũng chỉ nhanh hơn đi bộ một chút.
Đến cuối làng, ông Tô gặp một đám thanh niên choai choai đang ngồi hút thuốc lá phì phèo ở bên đường. Vừa nhìn thấy ông bọn chúng đã nhao nhao chào. Ông Tô dừng lại hỏi:
- Chúng mày tụ tập làm gì ở đây sớm thế?
- Chúng cháu đang tổ chức “Chào buổi sáng” một chút cho khí thế đấy cụ ạ!
Một thằng đáp. Ông Tô liền đe:
- Chào… chào cái gì… chúng mày lại tụ tập nhau để hút xách. Dính vào cái khoản ma túy, rồi lên cơn "ngáo đá" thì khốn đấy hiểu không?
Thằng Bất là con lão Cốc cười nhăn nhở:
- Cụ cứ yên tâm! Có các cho thêm tiền chúng cháu cũng chả dại gì mà dính vào cái thứ chết người ấy đâu?
Ông Tô gật đầu:
- Vậy thì chúng mày cũng biết nghĩ đấy! Xã ta vừa đạt tiêu chuẩn “nông thôn mới”, làng ta là “làng văn hóa”, không được để tệ nạn xảy ra… Nhưng thuốc lá chúng mày cũng phải bỏ ngay đi. Hút thuốc lá cũng rất có hại cho sức khỏe đấy!
- Vâng… vâng… chúng cháu biết rồi!
Ông Tô nói tiếp:
- Mà chúng mày là thanh niên sao lại không chịu luyện tập thể dục thể thao gì cả thế. Nên nhớ là thể dục thể thao chính là một phương pháp “phòng, chữa bệnh không dùng thuốc” tốt nhất đấy, hiểu không?
Bọn thanh niên nghe vậy phá lên cười. Thằng Bất lại nói:
- Cái phương pháp tập thể dục thể thao nâng cao sức khỏe này bây giờ đã quá lỗi thời lạc hậu rồi cụ ơi. Đã có một bài thuốc và phương pháp khác tiên tiến hơn rất nhiều…
Ông Tô bực mình quát:
- Láo… chúng mày lười biếng nên bao biện thế hả?
Thằng Bất không cười nữa. Nó đứng dậy hỏi ông Tô:
- Cụ có hay đọc báo theo dõi tình hình không ạ?
- Ngày nào mà tao chả đọc báo!
- Cụ đọc các loại báo gì thế?
- Thì… báo của tỉnh, báo Nhân dân, báo quân đội. Thỉnh thoảng, tao cũng ngó máy tính của con cháu đọc báo mạng. Già rồi mắt kém, đọc một lúc là mỏi mắt nhức đầu… nhưng tình hình thời sự hằng ngày tao đều nắm rất vững…
- Thế ạ?
Ông Tô nói tiếp:
- Tình hình kinh tế chính trị trong nước, tình hình thời sự quốc tế, cháy nhà thờ Đức bà Pari đến nay đã có hơn một tỷ đô-la quyên góp để xây dựng lại, rồi Cộng hòa dân chủ nhân dân Triều Tiên vừa mới thử thành công tên lửa dẫn đường, phản ứng của các nước ra sao…
Bọn thanh niên nhao nhao nói thêm:
- Vậy mà cụ không biết là nước ta vừa mới phát minh ra một phương pháp “chữa bệnh không dùng đến thuốc” rất hiện đại à? Từ nay chúng ta không cần đến bệnh viện, không cần dùng thuốc và cũng không cần… tập thể dục thể thao làm gì nữa cụ ạ!
Ông Tô vô cùng ngạc nhiên:
- Phương pháp gì mà lại hay thế? Tại sao tao lại không biết nhỉ?
Bọn thanh niên cười nghiêng ngả. Một thằng khẳng định:
- Phương pháp này của Việt Nam có khả năng sẽ đoạt giải thưởng No-ben về y học đấy cụ ạ?
Ông Tô lại cáu:
- Chúng mày chỉ được cái đã lười lại hay nói bậy. Giải No-ben đâu phải là trò chơi mà tặng cho ai cũng được?
Thằng Bất lại lên tiếng:
- Vậy đúng là cụ không biết thật rồi! Phương pháp “chữa bệnh không dùng thuốc” rất hiện đại này là do hai giáo viên ở Lạng Sơn vừa mới phát minh ra đấy cụ ạ!
- Phương pháp thế nào?
- Thì bây giờ ốm đau, cảm cúm sốt rét không cần đến nhà thương nữa mà chỉ cần vào nhà… nghỉ cởi hết quần áo ra cho… thoáng là khỏi ngay…
Một thằng khác giải thích thêm:
- Nhưng phải có hai người, một nam, một nữ cụ ạ… chỉ cần cởi hết quần áo ra chùm kín chăn rồi… chườm cho nhau một lúc là khỏi bệnh luôn. Mà… mà… con nghe nói ngày xưa cụ cũng đi bộ đội, đóng quân ở vùng rừng núi bị sốt rét, bây giờ thỉnh thoảng lại tái phát phải không ạ?
- Đúng thế!
- Vậy cụ nên áp dụng ngay cái phương pháp “chữa bệnh không cần dùng thuốc” mới này có khi sẽ khỏi hẳn luôn đấy cụ ạ…
Cả bọn lại phá lên cười rồi đứng dậy kéo nhau chạy rầm rập ra phía đường quốc lộ. Có tiếng còi xe khách vang lên. Ông Tô cố hỏi với theo:
- Chúng mày chạy đi đâu đấy?
Tiếng thằng Bất vọng lại:
- Chúng cháu lên Hà Nội để làm thuê kiếm tiền… Chào cụ nhé… xe khách đến rồi chúng cháu phải đi ngay đây.
Bọn thanh niên chạy hết ra ngoài đường rôi ông Tô cũng không chạy thể dục nữa. Ông về nhà ngay để mở máy tính của con cháu gái đang học đại học ra xem cái "phương pháp chữa bệnh mới" mà bọn thanh niên chúng vừa nói nó là như thế nào…
Hà Nội, 20/4/2019

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét