Thứ Sáu, 17 tháng 5, 2019

Truyện ngắn vui DÂN MÌNH GIÀU THẬT RỒI

DÂN MÌNH GIÀU THẬT RỒI
Truyện ngắn vui của Trọng Bảo 

Không có mô tả ảnh.

Sáng sớm, ông Tô đi tập thể dục. Ông chạy bộ quanh làng. Đường làng bây giờ bê tông hóa nên chạy không sợ vấp ngã. Cũng không sợ dẫm phải con rắn, con giun như ngày xưa. Hai bên đường làng nhà cửa cũng chả kém chi ngoài thành phố. Cũng nhà tầng, nhà ống rất hoành tráng. Vừa chạy đến đầu làng, chỗ "cây đa, bến nước, sân đình" ngày xưa thì ông Tô gặp lão Cốc đang gật gù ngồi uống bia ở cái quán bên đường. Ông Tô liền dừng lại hỏi:
- Làm gì mà nhậu nhẹt sớm thế?
Lão Cốc ngửa cổ rót nốt cốc bia vào mồm rồi mới bảo:
- Ông Tô đấy hả! Vào đây làm một cốc bia đã! Tôi khao... tôi khao... cứ uống thoải mái...
- Nhưng... có chuyện gì vui mà ông khao thế?
- Thì... chuyện mừng quá rồi ông ạ!
Ông Tô hỏi lại:
- Có chuyện gì mà ông lại vui mừng đến thế hả?
Lão Cốc làm thêm nửa cốc nữa rồi thủng thẳng:
- Thì... tôi vui mừng vì... dân mình giàu thật rồi, nước mình giàu thật rồi ông ạ!
- Ôi dào... thì chuyện này đài báo hôm nào chả tuyên truyền ầm ầm GDP hằng năm tăng trưởng liên tục ai mà chả biết?
Lão Cốc cười ầm lên mà bảo:
- Đấy là đài báo họ nói... tôi nghe mãi rồi nhưng vẫn chưa tin hẳn...
- Nhưng đài báo họ tuyên truyền là trên cơ sở thống kê của nhà nước đấy, ông hiểu không?
- Thì... ông và tôi còn lạ gì chuyện thống kê... thống cót ấy nữa. Thế nào họ họ chả làm tròn số cho đẹp... rồi cơ quan tuyền truyền, báo chí họ phân tích, tô vẽ thêm thắt vào cho tươi đẹp hơn để cổ vũ động viên nhân dân phấn khởi, thêm hăng hái lao động sản xuất ấy mà?
Ông Tô lắc đầu:
- Cái ông này... không có một niềm tin vững vàng gì cả?
- Thì đấy... ông còn lạ gì nữa. Ngày xưa tôi và ông đều làm thống kê kế hoạch ở ban quản trị hợp tác xã nông nghiệp, năm nào chả bảo là được mùa thế mà dân vẫn cứ đói meo, ngày giáp hạt chạy ăn méo cả mặt đấy thôi?
- Ngày xưa khác, bây giờ khác ông ạ!
- Đúng vậy...
Ông Tô lại hỏi tiếp:
- Thế tại sao hôm nay ông lại có vẻ phấn khởi tin tưởng vào sự tăng trưởng của đất nước, sự giàu có của nhân dân đến thế hả?
Lão Cốc gật gù bảo:
- Đúng! Bây giờ tôi mới thực sự tin rằng nước mình, dân mình đã rất giàu rồi ông ạ!
- Vậy là ông đã tin tưởng vào các con số thống kê tăng trưởng GDP của trên công bố rồi à?
- Không... tôi tin là tin ở... một cơ sở khác cơ!
- Điều gì làm cho ông tin tưởng vậy?
Lão Cốc uống thêm một ngụm bia rồi hỏi lại ông Tô:
- Ông có theo dõi việc đấu tranh chống tham nhũng không?
- Có chứ... chuyện này cả nước ai chả quan tâm theo dõi?
- Đấy! Ông thấy không! Tham nhũng, thất thoát hàng ngàn, thậm chí hàng chục ngàn tỷ nhé... Ông có thấy mừng không?
Ông Tô trợn mắt:
- Tham nhũng, thất thoát gây thiệt hại rất lớn cho đất nước sao lại vui mừng? Ông là quân phản động à?
Lão Cốc hoảng hốt:
- Ấy chết... tôi lỡ lời... Ý tôi ở chỗ này là ông có thấy các vụ việc tham nhũng, thất thoát có lớn, rất lớn không?
- Đúng là lớn quá, nghiêm trọng quá ông ạ!
- Như vậy chứng tỏ một điều đáng mừng đúng là nước ta, dân ta đã rất giàu, rất nhiều tiền và rất nhiều của cải rồi cho nên số lượng tham nhũng mới cao, mới to lớn đến như thế chứ. Nếu nước ta còn nghèo thì họ lấy cái gì mà tham nhũng hả? Ông có nhớ không, ngày xưa tay chủ nhiệm hợp tác xã mình tham nhũng có mấy trăm đồng còn bị đi tù đấy?
- Mấy trăm đồng ngày xưa bằng mấy chục triệu bây giờ đấy ông ạ!
Lão Cốc gật đầu:
- Đúng vậy! Mấy chục triệu bây giờ các cán bộ to ai người ta thèm tham nhũng? Mấy chục triệu đưa biếu có khi còn bị họ mắng cho một trận ấy chứ! Họ chén hàng trăm, hàng ngàn tỷ đồng cơ. Riêng cái vụ "a vờ gờ" gì gì đó họ đã xơi gọn hơn bảy ngàn tỷ đấy ông ơi! Hôm nay, tôi vừa đọc báo thấy tại cái cơ quan dự án giao thông Long An thất thoát gần 7 tỷ đồng mà công an họ... "chê ít" không thèm khởi tố cơ mà...
- Vụ ấy tôi cũng đọc báo rồi, chắc là 7 tỷ đồng ít quá nên không cần khởi tố mà cho về "xử lý nội bộ"... Đúng là nước ta giàu thật rồi. Nghĩ cũng thương cho cái tay chủ nhiệm hợp tác xã ta ngày xưa khi dân nước còn nghèo ông ạ. Tham nhũng có mấy trăm đồng mà cũng phải ngồi tù đến những ba năm...
- Thôi đừng có mà ủy mị thế! Ông ngồi xuống đây làm một cốc mừng cho nước ta, dân ta đã giàu lên rồi...
Ông Tô ngồi xuống ghế. Lúc này ông mới nhìn thấy cái đĩa với mấy củ lạc luộc lép trên bàn. Ông hỏi:
- Ông ăn... mừng mà xơi loại bia cỏ với lạc lép thế này à?
- Thì... thì ông tính mình là nông dân, không chức tước cấp bậc gì, không quản lý tài sản gì, thì tham nhũng được cái gì mà ăn uống cho nó ra gì hả ông?
Hà Nội, 18/4/2019

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét