Chủ Nhật, 19 tháng 6, 2011

Truyện dài CHUYỆN ĐỜI HẮN (phần 31)

       
     
Chuyện đời hắn
Truyện của Trọng Bảo

        Đúng là số hắn không thể làm người lãnh đạo. Công ty TNHH Hoàng Thu đều do Thu và cái Hà điều hành. Việc kinh doanh, buôn bán ngày càng phát triển, lợi nhuận ngày càng tăng. Bây giờ thì suốt ngày đêm Thu ở ngoài cửa hàng. Hắn thì trông coi trang trại. Có tiền, hắn bắt đầu mua hàng loạt nhiều loại phôi cây cảnh về trồng và tiến hành uốn tỉa. Các tràn ruộng khô chỉ cấy được một vụ bây giờ đều ươm các gốc cây đủ loại. Sẵn có xi-măng, cát hắn mày mò học cách quay, đóng chậu để trồng cây cảnh, cây thế và bán cho dân chơi cây cảnh. Khu trang trại cũng phải thuê thêm người làm. Ba người khác đều là thanh niên trai tráng để làm các công việc nặng nhọc, uốn tỉa, chăm sóc cây, vận chuyển cây và khay chậu trồng cây cảnh. Trong số đó có một kỹ sư ngành nông nghiệp. Người đàn bà khốn khổ không đẻ được con trai bị nhà chồng hắt hủi cũng được hắn thuê làm công. Chị làm các công việc như cắt cỏ nuôi cá, tưới cây và buổi trưa thì nấu cơm cho cánh làm trong trang trại và các nhân viên ngoài cửa hàng vật liệu xây dựng.
          Trang trại Ma Gà bây giờ trở thành một khu cây cảnh, cây thế, bon sai lớn nhất vùng. Cái tên Ma Gà tự dưng tạo nên sự thu hút của giới tầm cây cảnh, bon sai trong và ngoài tỉnh. Hắn bắt đầu cho bán các loại cây cảnh, cây thế để thăm dò thị trường, thị hiếu của khách hàng. Những loại cây thế được uốn tỉa theo ý thích của hắn lại được nhiều ông chủ để mắt tới. Hắn đặt cho cây những cái tên rất lạ như “đại bàng vô mồi”, “rồng vờn ngọc”, “châu chấu đá voi”…  Khách hàng rất thích những cái cây thế được uốn tỉa theo ngẫu hứng ấy của hắn. Họ trả giá khá cao để mua cây.
          Một hôm đi rừng về hắn gọi thằng Tâm- kỹ sư nông nghiệp đến bảo:
          - Cậu thiết kế cho tôi một khu nhà lưới để trồng phong lan!
          - Trồng phong lan công nghiệp thì phải làm nhà kính chú ạ!
          - Chúng ta không trồng lan công nghiệp mà nuôi trồng lan rừng!
          - Trồng lan công nghiệp thì mới thu hồi được vốn nhanh và phát triển làm ăn lớn được. Còn trồng lan rừng thì việc nuôi trồng rất khó. Lan rừng ghép vào giá thể sống được đã khó, nuôi nó lớn và ra hoa lại càng khó…
          - Chính vì vậy mới quý!
          - Nhưng cháu vẫn không hiểu tại sao chú lại chỉ định trồng lan rừng mà không trồng lan công nghiệp vừa nhanh, vừa ít vốn…
          - Vì trang trại chúng ta ở xa thành phố, trồng lan công nghiệp đem đi bán xa lại không cạnh tranh được với các vườn lan ở dưới xuôi. Hơn nữa, ta ở rừng làm được lan rừng mới quý, mới hấp dẫn được khách hàng chứ. Không ai từ dưới xuôi lại lên rừng để mua hoa lan công nghiệp cả…
          - Cháu hiểu rồi! - Thằng Tâm đáp.
          Hắn nói tiếp:
          - Hôm nay vào rừng tao gặp đám dân bản đang đi tầm lan rừng đưa ra ngoài đường quốc lộ bán cho đám dân dưới xuôi lên du lịch về mua. Một số vườn lan dưới xuôi còn lên tận đây đặt mua hàng tạ phong lan chở đi đấy. Tao thấy xót cho rừng đã bị chảy máu gỗ rồi lại bị chảy máu cả các loài phong lan quý thế này quá. Vì thế tao quyết định làm một khu nuôi trồng phong lan rừng. Mục đích chính không phải là để kinh doanh mà muốn để gìn giữ những giống phong lan quý của rừng… Có lẽ mày phải đi học thêm kiến thức về loài phong lan đi!
          - Vâng! Ở trường đại học nông nghiệp, cháu có ông thầy chuyên nghiên cứ­u về hoa phong lan! Ở chỗ thầy cháu cũng có một vườn thí nghiệm nuôi và nhân giống phong lan rừng đấy ạ!
          - Thế thì hay quá! Làm xong khu nhà lưới trồng phong lan mày thu xếp để đi học luôn! Kinh phí đi tham quan, học tập đã có tao lo!
          - Vâng!
          Thế là trang trại Ma Gà phát triển thêm một ngành nghề kinh doanh mới là nuôi trồng phong lan rừng. Một nghề mà hắn rất say mê. Hắn nhớ những ngày đào đãi vàng trên vùng rừng núi Tây Bắc có rất nhiều loài hoa phong lan đẹp và quý. Hắn chỉ tiếc là không đem về được những cây phong lan đã sưu tầm được. Nhưng ở vùng rừng núi thung lũng Ma Gà này cũng có nhiều loại lan rừng. Bọn trẻ con hàng ngày lên rừng chăn trâu hái củi tìm được cây phong lan nào chúng đều đem về trang trại bán cho Công ty Hoàng Thu. Hắn cho mua các loại lan rừng và tiến hành việc nuôi ghép. Những cây phong lan rừng bắt đầu nảy rễ. Khu trang trại Ma Gà bây giờ như một khu thí nghiệm và sản xuất. Hàng ngày những chiếc ô tô vào đem cây cảnh, cây thế và phong lan đi. Cũng có những chiếc xe con xịn đến. Đó là những đại gia đến tham quan trang trại. Một số người từ xa kéo đến học tập kinh nghiệm trồng hoa, cây cảnh. Và cũng vì thế mà ông phó chủ tịch kiêm trưởng công an xã lại phải đến trang trại Ma Gà. Lần này ông ta chỉ đến có một mình. Sau khi đi tham quan khu ươm trồng các loại cây cảnh và khu nhà lưới trồng ghép lan rừng, ông ta nhắc nhở Công ty TNHH Hoàng Thu phải đăng ký bổ sung thêm mã hàng kinh doanh. Hắn chẳng hiểu ra sao nhưng cái Hà thì biết ngay. Nó lại phải “chi nóng” mấy trăm nghìn đồng cho vị phó chủ tịch xã để ông ta yên tâm ra về.
 *
           Khu nhà chính trong trang trại bây giờ đã được xây dựng khá khang trang làm nơi tiếp khách và nơi nghỉ cho đám người làm việc tại vườn ươm cây cảnh và nhà lưới trồng phong lan. Nhiều loại cây cảnh quý hiếm được đặt xung quanh khu nhà vừa để trang trí và cũng là để bảo vệ. Có những cái cây trị giá cả chục, cả trăm triệu đồng.
           Một đêm, hắn đang nửa nằm, nửa ngồi ở sa-lon trong phòng khách của trang trại thì có tiếng động lạ ngoài hành lang. Hắn nhìn ra ngoài cửa sổ. Mất điện nên chỉ có ánh trăng thanh đầu tháng soi mọi vật vừa rõ lại vừa mờ ảo. Hắn chợt thấy hình như có một bóng người mặc áo trắng đi lướt qua ngoài hiên. Hắn vội rời ghế sa-lon bước ra cửa nhìn theo. Đúng là có một người con gái. Hắn chỉ kịp thoáng nhận thấy một khuôn mặt trái xoan, một đôi mắt sáng long lanh và một mái tóc rất dài của cô gái. Cô gái đi như lướt trên mặt cỏ hướng về phía khu nhà trồng hoa phong lan rừng. Hắn vội vã lật đật chạy theo. Có một mùi hương thơm ngan ngát khiến hắn cảm thấy như bị mê man đi. Hắn chợt giật mình chợt nghĩ: “Ma… đúng là mình gặp ma rồi…”. Hắn cố bước thật nhanh để theo kịp người con gái. Nhưng hình như hắn càng bước nhanh thì người con gái lại càng đi nhanh hơn. Hắn cất tiếng hỏi:
           - Nàng là ai?
           - Em là Lan Hương!
           - Nàng là người hay là ma?
           - Em không phải là ma nhưng cũng không phải là người!
           - Vậy thì đúng nàng là yêu tinh rồi…
           Có một tiếng cười khe khẽ nghe như tiếng gió, tiếng rì rầm của cây. Hắn cố căng mắt ra nhìn. Cô gái đã đứng ngay trước mặt hắn. Hai tay nàng giơ lên. Những mảnh áo mong manh tuột khỏi người nàng bay vút lên lấp loá ánh trăng. Nàng khoả thân hoàn toàn trước mặt hắn. Ngực nàng tròn trịa ưỡn lên kiêu hãnh. Hắn vô cùng hoảng sợ khi nhìn thấy một thân hình trắng ngần lồ lộ của người con gái đang đứng trước mặt. Hắn vội lùi lại. Người con gái khoả thân không trốn chạy nữa mà lại rấn bước về phía hắn. Hắn càng lùi lại thì nàng càng tiến đến rất gần. Bộ ngực của nàng dập dềnh như sắp chạm vào hắn. “Đúng là ma rồi” - Hắn hốt hoảng nghĩ. Hắn dùng tay cấu mạnh vào má mình một cái xem là thật hay mơ. Rõ ràng không phải là mơ rồi vì hắn thấy má rất đau. Hắn hét lên:
           - Ma… có ma…
           - Ma đâu mà ma?
           Hắn giật mình choàng tỉnh. Thu đang đứng trước mặt hắn. Cô hỏi:
           - Anh mê ngủ gì mà hét to thế. Em gọi mãi không được phải véo vào má anh thật mạnh anh mới tỉnh đấy! Mà sao anh lại nằm ở ghế phòng khách mà ngủ thế này?
           - Em mới đi nhận hàng về à? Anh… anh vừa ngủ mê thấy gặp một con ma nữ…
           - Thảo nào mà anh hoảng hốt la hét to thế! Vậy mà anh cứ nói là không hề sợ ma! - Thu mỉm cười: - Chắc là com ma nữ ấy đẹp lắm anh nhỉ! Nó mặc quần áo màu gì? Hay… là nó không mặc quần áo gì phải không?
           - Em chỉ được cái hay suy diễn lung tung…
            Hắn lấp liếm, không dám thú nhận là cô gái mà hắn vừa gặp trong mơ ấy đã khỏa thân. Tuy chỉ là một giắc mơ thôi nhưng sao hắn vẫn nhớ như in bộ ngực của cô ấy rất đẹp, trắng tinh và vươn cao lấp loá dưới ánh trăng. Thu vẫn chưa tha. Cô gật gật đầu như trả lời thay hắn:
            - Chắc chắn là cô ấy rất đẹp rồi…
            - Nhưng con ma này lạ lắm! - Hắn thú nhận: - Người nó có mùi hương rất thơm… - Hắn hít hít mấy cái rồi nói tiếp: - Mùi thơm của nó lạ lắm… đấy… đấy… em có ngửi thấy vẫn có mùi thơm thoang thoảng quanh quẩn không?
            Thu phì cười nhưng cô cũng chun mũi hít nhè nhẹ. Đúng là có một mùi hương thơm thoang thoảng ngan ngát như lẫn vào ánh trăng đang tràn ngập trong thung lũng. Hắn bật dậy vớ cái đèn pin rồi kéo tay Thu cùng đi ra phía trái hiên nhà. Thu ngạc nhiên nhưng cũng đi theo hắn. Hai người ra đến đầu nhà. Dưới ánh trăng, mùi hương thơm càng thêm ngan ngát khiến người ta cảm thấy vô cùng khoan khoái. Hắn chợt nhớ trong giấc mơ cô gái có mùi hương thơm ấy đã đi về phía khu nhà lưới trồng phong lan rừng. Hắn cùng Thu cùng đi về phía nhà lưới. Đã chớm sang thu. Trăng sáng trong nhưng hơi lạnh. Thu đi sát bên hắn. Nghe hắn nói có ma cô cũng thấy hơi sờ sợ. Hai người bước vào khu nhà lưới. Khu nhà bị che bởi những tấm lưới màu sẫm nên hơi tối. Những cây phong lan rừng ghép vào gốc cây, cành cây sù sì, cong queo treo lủng lẳng trông toàn là những hình thù kỳ quái. Mùi hương càng thêm ngan ngát. Hắn bật đèn pin. Những chùm hoa phong lan màu trắng buông dài lấp loá ánh đèn. Hắn và Thu chợt hiểu, mùi thơm ngan ngát chính là từ những chùm hoa phong lan vừa mới nở này. Đó là loài quế lan hương-loài phong lan quý của núi rừng. Hắn lại giật mình khi nhớ lại trong giấc mơ khi hắn hỏi, cô gái khoả thân đã nói tên mình là “Lan Hương”. Phải chăng cô gái đó chính là hồn hoa.
            - Loài quế lan hương này thơm thật anh nhỉ!
            Thu nói. Hắn “ừ… ừ…” rồi kéo Thu đi xem hoa. Thu và hắn đều thấy mê mẩn khi nhìn những chùm hoa phong lan trắng tinh vừa chớm nở toả hương thơm ngan ngát trong đêm trăng trong. Tự dưng hắn thấy rạo rực trong lòng. Có cái gì cứ dâng dâng lên mãi trong hắn không dừng lại. Hắn chợt nhớ đến cái đêm trăng hai người chạy thoát khỏi sự truy đuổi của công an, biên phòng và cả bọn buôn lậu sau khi để mất gùi hàng mà bên trong toàn là tiền giả và thuốc lắc. Hắn kéo Thu đi ra phía sau khu nhà lưới. Hai người ngồi xuống đống cỏ khô. Trăng càng về khuya càng sáng. Thu khe khẽ lắc người. Chiếc váy ngủ mỏng manh cô đang mặc trên người tụt xuống. Thu khỏa thân. Cô chống hai tay ra phía sau hơi ưỡn người lên. Bộ ngực cô chĩa lên lấp loá ánh trăng, phảng phất mùi hương hoa phong lan. Hắn chợt giật mình khi thấy Thu sao mà giống người con gái hắn đã gặp trong giấc mơ lúc nãy đến thế. Hắn nhoài người kéo Thu nằm xuống đống cỏ. Tiếng con dế ri rỉ kêu trong đống cỏ khô chợt im bặt bởi tiếng rên xuýt xoa sung sướng của con người…
            Hơn chín tháng sau cái đêm ở khu nhà lưới trồng phong lan ấy có một bé gái ra đời tại trang trại Ma Gà. Nhớ đến giấc mơ kỳ lạ đêm ấy, hắn đặt tên cho con gái là Lan Hương-tên của một loài hoa phong lan có mùi hương thơm ngan ngát đắm say lòng người…
            (hết phần 31)                                                   Hà Nội, tháng 2-2011
  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét