Thứ Năm, 13 tháng 8, 2020

Ghi chép HAI LẦN THĂM LỚP MẪU GIÁO

HAI LẦN THĂM LỚP MẪU GIÁO
Bài và ảnh Trọng Bảo
Giữa năm 1990, tôi được điều về làm phóng viên của cơ quan Thông tấn Quân sự. Ngày ấy, cánh nhà báo quân đội khi đi công tác thường phải chịu đựng cảnh tàu xe rất vất vả. Chiếc thẻ nhà báo thường được ưu tiên hơn nhưng nhiều khi cũng khó khăn vì phương tiện giao thông, xe tàu chở khách không nhiều như bây giờ. Thỉnh thoảng, chúng tôi cũng có xe con của cơ quan đưa đi đơn vị công tác. Đó là những chiếc xe “đít vuông” phủ bạt rất nóng và bụi bặm. Tôi nhớ một lần tôi và một phóng viên Ban biên tập Phát thanh Quân đội cùng đi chung một chiếc xe của cơ quan về đưa tin lễ kỷ niệm một đơn vị pháo cao xạ ở Hải Dương. Xe chạy ọc ạch, chết máy mấy lần dọc đường. Đến nơi thì đã sắp tới giờ làm lễ, anh cán bộ đơn vị ra đón và bảo chúng tôi:
- Đơn vị có một một cuốn sách lịch sử truyền thống và quà kỷ niệm (một bộ ấm chén). Xe của các anh đâu để chúng tôi bỏ luôn vào trong xe!
Tôi nói:
- Xe của chúng tôi đang đỗ ở bãi xe chung.
- Nhưng biển số xe thế nào! Bãi xe có đến hàng trăm xe thế này anh em chiến sĩ họ biết là chiếc xe nào?
Tôi cười và bảo:
- Anh bảo anh em phục vụ ra chỗ đậu xe cứ cái xe nào “nổi bật” nhất, xấu nhất bãi thì bỏ vào trong xe hai gói quà nhé. Đấy chính là xe của chúng tôi...
Nói xong tôi và anh phóng viên phát thanh quân đội vội vã đi vào nơi sắp diễn ra lễ mít tinh kỷ niệm. Lúc ra về quả nhiên thấy trong chiếc xe “đít vuông” của chúng tôi có hai gói quà. Chiếc xe con phủ bạt bạc phếch của chúng tôi nổi bật giữa bãi đỗ xe nên chả khó khăn gì các chiến sĩ phục vụ đã đưa được hai gói quà đến đúng địa chỉ.
Khi đi công tác với Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Lê Khả Phiêu cánh phóng viên chúng tôi bám theo đi nhờ các xe trong đoàn. Đoàn xe mấy chiếc của lãnh đạo đều có máy lạnh, đường xa bụi bặm không ngại. Nhưng tình huống bất ngờ lại xảy ra đối với hai anh em phóng viên chúng tôi. Máy quay phim, máy ảnh điện tử để quá lâu trong xe máy lạnh lúc đưa ra khỏi xe thường hay bị sự cố. Hôm ấy, sau khi Thượng tướng Lê Khả Phiêu thăm và tặng quà các cháu lớp mẫu giáo xong đi vào nơi sản xuất của nhà máy thì anh phóng viên truyền hình quân đội liền kéo tay tôi bảo:
- Nguy quá ông ạ! Camera để trong xe máy lạnh đưa ra sử dụng chập chờn, quay lúc được lúc mất. Lúc chủ nhiệm thăm lớp mẫu giáo các cảnh quay đều hỏng hết. Máy ảnh của ông thế nào?
Tôi đáp:
- Cái máy ảnh điện tử mới mua cũng không bấm cò và lên phim tự động được. Tôi phải chụp bằng cái máy Canon cổ lỗ sĩ của cơ quan có từ thời chiến tranh, lên phim hoàn toàn bằng tay nên chụp được vài kiểu, nhưng cũng chả biết ảnh iếc ra sao?
Ngày ấy máy ảnh, camera không hiện đại như bây giờ. Máy ảnh chụp bằng phim, chưa có máy ảnh kỹ thuật số. Phim chụp về nhà tráng ra mới biết kết quả ảnh sẽ đẹp, xấu hoặc bị hỏng. Nghe anh phóng viên truyền hình nói về việc không quay được cảnh ở lớp mẫu giáo tôi cũng thấy hơi lo lo. Chuyến đi thăm và làm việc này của Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Lê Khả Phiêu là do Ban Phụ nữ quân đội tổ chức nhân ngày Quốc tế Thiếu nhi 1-6. Thế mà lại bị hỏng hình ảnh ở lớp mẫu giáo thì còn có ý nghĩa gì nữa. Tôi và anh phóng viên truyền hình quân đội vội bàn với nhau tìm cách xử lý tình huống “tai nạn nghề nghiệp” này. Nhân lúc tướng Lê Khả Phiêu đang đứng riêng một mình sau khi thăm một phân xưởng sản xuất hàng quốc phòng, tôi và anh phóng viên truyền hình quân đội liền tiến đến báo cáo về sự cố máy móc lúc tác nghiệp ở lớp mẫu giáo. Chúng tôi vừa trình bày vừa lo lắng sợ thủ trưởng nổi cáu. Nhưng khi nghe chúng tôi nói xong, ông có vẻ thông cảm và bảo:
- Được rồi! Hai thằng chuẩn bị máy móc cho thật cẩn thận đi, sẽ có hình ảnh, cảnh quay ở lớp mẫu giáo!
Nói xong, ông lại tiếp tục đi thăm một số nơi trong nhà máy. Tôi để ý thấy ông thỉnh thoảng lại nhìn đồng hồ. Gần trưa, ông bảo các cán bộ dừng việc kiểm tra sản xuất quay về nhà điều hành của ban giám đốc. Lúc đi qua lớp mẫu giáo của nhà máy, ông cười vui vẻ và nói với các cán bộ cùng đi:
- Bây giờ, chúng ta sẽ “đóng phim, biểu diễn lại” để phục vụ mấy ông phóng viên quay phim, chụp ảnh!
Nói đoạn, ông rẽ luôn vào cổng lớp mẫu giáo. Các cán bộ ngạc nhiên vội đi theo ông và chưa hiểu ra sao. Các cô cháu lớp mẫu giáo thấy vị thượng tướng và mọi người đi vào cửa lớp vội ùa ra đón. Các cháu bé reo lên vui mừng: “Ông lại đến thăm... ông lại đến thăm...”. Thượng tướng Lê Khả Phiêu vui vẻ hỏi chuyện và nghe các cháu múa hát, kể chuyện như là bây giờ mới đến thăm, không có chuyện “diễn lại” để quay phim, chụp ảnh như lúc nãy ông nói vui với chúng tôi. Việc thăm lớp mẫu giáo lần thứ hai này diễn ra khá lâu. Các cán bộ nhà máy nhấp nhổm vì cơm canh đã bày ra nguội lạnh cả rồi mà thủ trưởng thì vẫn mải vui với các cháu bé. Anh phóng viên truyền hình quân đội và tôi quay, chụp được nhiều hình ảnh đẹp của vị tướng với các cháu thiếu nhi.
Câu chuyện một buổi hai lần thăm lớp mẫu giáo ở một nhà máy quốc phòng của Thượng tướng, Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Lê Khả Phiêu là như vậy. Giờ đây, vị tướng ấy đã đi xa, anh phóng viên truyền hình quân đội ngày đó cũng mất đã lâu rồi nhưng kỷ niệm về chuyến đi công tác ấy trong tôi mãi không quên...
Hà Nội, ngày 11/8/2020
Trong ảnh: Thượng tướng Lê Khả Phiêu thăm một nhà máy quốc phòng (ảnh Trọng Bảo)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét