Thứ Sáu, 22 tháng 5, 2020

Truyện ngắn vui ĐI TÙ “TRẢ GÓP”

ĐI TÙ “TRẢ GÓP”
Truyện ngắn vui của Trọng Bảo
Không có mô tả ảnh.













Thằng Bất phóng chiếc xe máy cà tàng xồng xộc vào sân. Nó dựng xe rồi lao vào trong nhà vớ cái ấm nhôm đựng nước đun sôi để nguội ngửa cổ tu ừng ực. Trời hôm nay ngoài đường chắc phải nóng đến hơn bốn mươi độ C. Đầu tóc, mặt mũi, quần áo thằng Bất ướt sũng. Lão Cốc dừng tay quét nhà hỏi:
- Hôm nay mày đi làm thuê ở đâu mà về sớm thế?
- Làm ở trên thị trấn huyện... mà lỗ vốn, mất cà chì lẫn chài rồi bố ạ!
Lão Cốc bảo:
- Mày đi làm thuê bán sức kiếm tiền, làm nhiều, ăn nhiều, có đi buôn bán gì đâu mà lỗ vốn?
Thằng Bất càu nhàu:
- Nhưng con làm thuê cả ngày chỉ được có hai trăm ngàn đồng, bị mất luôn nó những bốn trăm ngàn đồng. Thế có phải là lỗ vốn thì còn gì nữa?
Lão Cốc bực:
- Mày lại đề đóm, bài bạc chứ gì? Liệu cái thần hồn đấy!
- Con không bài bạc, đề đóm mà là bị phạt khi tham gia giao thông đấy bố ạ!
- Chắc là mấy thằng chúng mày đi làm thuê về bỗng nổi hứng lên lạng lách đua xe bị công an phạt chứ gì?
- Không phải! Mà là chúng con bị phạt do chạy xe máy thiếu giấy bảo hiểm đấy bố ạ!
- Tại sao chúng mày đi xe máy mà không mua bảo hiểm? Không may mà xảy ra tai nạn hoặc bị mất xe được bồi thường rất cao đấy...
Thằng Bất lắc đầu:
- Là bố nghe ngành bảo hiểm họ tuyên truyền thôi! Lỡ xảy ra tai nạn, mất, hỏng xe có mà đến tết cũng chả đòi được tiền bảo hiểm?
- Tại sao lại thế! Mình mua bảo hiểm thì họ phải có trách nhiệm “bảo hiểm” cho mình chứ?
Thằng Bất cười to:
- Ối cụ bô ơi. Cụ ngây thơ quá! Họ bán được bảo hiểm cho mình xong là họ xong trách nhiệm. Chẳng may xảy ra va chạm, bị thương, chết người, hỏng hóc xe máy thì... leo lên gặp ông trời kêu cứu, xin bồi thường còn dễ hơn là gặp cán bộ bảo hiểm đòi tiền bảo hiểm đấy bố ạ!
Lão Cốc băn khoăn:
- Sao họ lại vô trách nhiệm thế nhỉ... Nếu bán bảo hiểm mà không bảo hiểm cho người ta thì bán làm gì?
- Bố ơi! Họ bán bảo hiểm để lấy tiền chứ còn làm gì nữa? Trên báo đã viết, ngành bảo hiểm họ thu 800 tỷ mà chỉ són ra bồi thường hết có 50 tỷ đồng thôi... Ngành bảo hiểm lợi nhuận cao như thế thảo nào họ bày bán đầy đường, đến từng nhà chào mua bảo hiểm đấy bố ạ.
Lão Cốc trợn mắt:
- Nói thế chả hóa ra họ... họ... ăn không tiền của người mua bảo hiểm à? Làm “nghề bảo hiểm” ăn tiền của dân ngon quá nhỉ?
- Bố cũng không nên nói thế. Nói thế là vi phạm pháp luật đấy!
Nghe thằng Bất nói thế lão Cốc giật mình lo lo:
- Tại sao lại thế?
- Vì pháp luật đã quy định cho họ được phép hành nghề bảo hiểm mà...
- Nhưng pháp luật cũng quy định họ phải bồi thường cho dân, không thực hiện hoặc trốn tránh không thực hiện thì chính là họ đang vi phạm pháp luật đấy! Vậy mà biết vi phạm pháp luật mà họ vẫn trốn tránh và tồn tại được thì thật là lạ...
Thằng Bất đồng tình rồi nói thêm:
- Hiện nay còn có một chuyện rất lạ nữa bố ạ!
- Còn chuyện gì thế?
- Là chuyện một ông phó chủ tịch thành phố Nha Trang bị khởi tố, xét xử vả bị tòa sơ thẩm tuyên phạt 9 tháng tù mà vẫn “bảo toàn” chức vụ cùng các chế độ lương bổng đấy!
- Có chuyện lạ thế à? Ông ấy đi tù mà vẫn còn giữ chức phó chủ tịch thì ông ấy làm việc thế nào được hả?
Thằng Bất ngập ngừng:
- Chắc là từ trong tù ông ấy “làm việc trực tuyến” bố ạ! Từ dạo có dịch Covid-19 các cơ quan họ quen với việc làm việc trực tuyến, không phải đến cơ quan rồi. Chỉ cần một cái điện thoại thông minh là từ trong tù ông ấy vẫn họp hành, chỉ đạo công tác ngon lành.
- Nhưng là phó chủ tịch thành phố có lúc còn phải tiếp khách, tiếp dân, liên hoan, gặp gỡ nữa chứ?
- Thì... ông ấy ngồi trong tù... tiếp dân, tiếp khách trực tuyến cũng được. Bây giờ phòng dịch tránh tiếp xúc gần, tránh ôm hôn, bắt tay càng tốt bố ạ!
- Mày nói thế nào chứ như thế không ổn! Một ông lãnh đạo ngồi trong tù, mặc áo tù thì tiếp dân, tiếp khách thế quái nào được chứ?
Thằng Bất vò đầu vò tai rồi reo lên:
- A... con nghĩ ra rồi. Có lẽ nhà tù họ thực hiện giải pháp “đi tù trả góp” đấy bố ạ!
Lão Cốc ngạc nhiên:
- “Đi tù trả góp” là cái gì vậy?
- Thì cũng giống như mua hàng trả góp thôi bố ạ! Quan chức, lãnh đạo nếu phạm tội phải thi hành án tù thì có thể áp dụng phương pháp “trả góp”, khi nào rảnh rỗi, ít công việc thì tranh thủ... đi tù, xin nghỉ phép để đi tù, hoặc xin đi học tại chức để đi tù... Mỗi năm đi tù một ít thời gian, đến khi nào hết thời hạn phải ngồi tù thì thôi. Làm như thế thì sẽ vẫn giữ được nguyên chức vụ, lương bổng. Ở bên Tây họ còn cho “đi tù tại gia” đấy bố ạ!
Lão Cốc gật gù:
- Mày học hành lôm côm mà cũng phát kiến ra một giải pháp rất mới, rất độc đáo. Mày nên viết thành “Đề án đi tù trả góp” rồi gửi ngay cho ngành tư pháp nghiên cứu thực hiện có khi được khen thưởng lớn đấy, đỡ phải đi làm thuê...
Lão Cốc nói xong phá lên cười. Thằng Bất làu bàu:
- Bố cũng thật là hài hước... Thôi bố ở nhà, con ra ngoài đường mua lấy một cái giấy bảo hiểm xe máy kẻo ngày mai đi làm thuê công an họ lại phạt thì có mà chết đói bố ạ...
Hà Nội, ngày 23-5-2020

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét