Thứ Ba, 25 tháng 9, 2018

Truyện ngắn BẠN TÙ (phần 4)

BẠN TÙ (phần 4)
Truyện ngắn của Trọng Bảo

Trong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người

Lão Nhẫn bốc cho cô con gái ông cán bộ tỉnh một thang thuốc tẩy thai. Lão dặn uống dò kỹ việc sắc và uống thuốc như thế nào có hiệu quả. Sau ba ngày trở lại để lão khám và cho thêm một thang thuốc nữa để bồi bổ sức khỏe, ổn định dạ con, khỏi ảnh hưởng đến việc sinh sản sau này. Đúng ba ngày sau cô con gái trở lại hiệu thuốc của lão Nhẫn. Lần này cô đi một mình. Anh lái xe đưa cô bé đến rồi đi ngay hẹn sau một giờ sẽ quay lại đón.
Cô con gái ông cán bộ tỉnh bước vào hiệu thuốc. Nhìn thoáng qua nét mặt cô bé lão Nhận biết là thuốc đã có hiệu nghiệm. May cái thai chỉ vừa mới hình thành nên khi nó bị tống ra ngoài chỉ như một lần “thấy tháng” của phụ nữ. Tuy biết chắc kết quả nhưng lão Nhẫn vẫn bảo cô bé ngồi đặt tay lên bàn để “xem” lại mạch. Mạch của cô bé đã hanh thông, huyết khí đã hài hòa nhưng lão chợt nhận ra có cái gì đó rất lạ. Làm nghề thầy thuốc lâu rồi lão rất hiểu về phụ nữ. Người phụ nữ chính chuyên, mạnh khỏe thì mạch thường ổn định. Người đàn bà, con gái có tính dâm thì mạch nóng và thất thường. Kết hợp giữa bắt mạch và xem tướng mạo lão thường chỉ trúng bệnh và đoán trúng cả tính cách từng người. Vì vậy nhiều người đàn bà đã ngã vào vòng tay của lão. Nhìn cặp vú tròn căng cô bé lấp ló trong cái cổ áo khoét rộng lão Nhẫn chợt thấy rung động. Nếu ai biết nghề mà bắt mạch cho lão thì sẽ thấy mạch của lão lúc này cũng đang nhiễu loạn. Mạch của lão lúc này giống y như mạch của cô bé con ông cán bộ tỉnh.
Không kìm nén được ham muốn của mình, lão Nhẫn bắt đầu giở món nghề chinh phục phụ nữ ra. Lão nhận ra một dấu hiệu đặc biệt trên khuôn mặt cô bé. Đó là cái nốt ruồi nhỏ xíu ở môi trên phía bên phải. Theo sự sắp đặt của tạo hóa thì sẽ có một nốt ruồi khác đối diện với nốt ruồi đó. Nếu lấy cái rốn làm tâm đối xứng thì ở mép ngoài bên trái vùng kín của cô bé sẽ có một cái nốt ruồi to hơn. Đối với đàn ông cũng vậy. Lão Nhẫn dựa vào việc bắt mạch để đoán bệnh tật tâm tính, nhìn mặt để bắt hình dong. Có phụ nữ khi lão Nhẫn nói về cái nốt ruồi đặc biệt ở chỗ kín đã vội vào ngay nhà vệ sinh để kiểm tra xong trở ra đều hết lời ca ngợi biệt tài của ông thầy thuốc phố núi. Có cô còn đòi lão cùng vào xem có thật hay không. Lão Nhẫn đã chiếm đoạt được rất nhiều phụ nữ nhờ thế.
Cô bé con ông cán bộ tỉnh trò xoe mắt khi nghe lão Nhẫn nói đúng vị trí cái nốt ruồi ở bên trái vùng kín của mình. Câu chuyện giữa hai người vì thế thêm cởi mở, thân mật hơn. Khi anh lái xe đến đón bóp còi “phin… phin…” ngoài cửa gọi mà cô gái vẫn không muốn rút bàn tay trắng nõn ra khỏi bàn tay vàng khè màu thuốc nam của lão Nhẫn. Cô khẽ nói:
- Ba hôm nữa em lại lên lấy thuốc nhé!
Lão Nhẫn gật đầu:
- Ừ… nhớ lên lấy thêm thuốc uống cho lại người nhé…
Nói đoạn, lão kéo ngăn tủ phía trên cùng lấy ra mấy cái lá thả thêm vào thang thuốc trước khi gói lại đưa cho cô gái. Sau này công an tra hỏi đó có phải là “bùa ngải” để chài phụ nữ hay không nhưng lão im lặng không trả lời. Khi kể lại câu chuyện cho anh Bính lão mới nói thật, đó chỉ là một vị thuốc tăng cường sinh dục cho phụ nữ mà thôi. Bùa ngải chỉ là những câu chuyện hoang đường.
Ba ngày sau cô bé lại đến lấy thuốc. Hôm đó lão cho anh giúp việc nghỉ. Lần này cô tự đi xe khách đến một mình. Khi cô bé bước vào cửa nhìn nét mặt lão Nhẫn hiểu cô không đến để bốc thuốc. Lão liền đóng cửa hiệu khám riêng cho cô bé. Lần này lão không chỉ bắt mạch. Lão còn được xem và cầm nắm nhiều thứ. Cơ thể cô bé quả là rất đẹp. Cô bé chỉ cho lão nhìn tận mắt thấy vị trí cái nốt ruồi ở phía dưới mà lão đã đoán đúng hôm trước. Lão không những được thấy và còn được sờ tận tay mãi chỗ cái nốt ruồi bí ẩn ấy… Hôm ấy lão đã chiếm đoạt được cô bé con ông cán bộ tỉnh. Cô bé thấy thỏa mãi vô cùng. Một cảm giác khác hẳn với khi ngủ với thằng bạn học trẻ con cứ như chuồn chuồn đạp nước. Sau khi ngủ với lão Nhẫn cô bé thấy ngạc nhiên vậy mà cái thằng bạn ấy cũng làm mình dính bầu mới lạ. Lão Nhẫn là thầy thuốc lại có kinh nghiệm cho nên cô bé ngày càng chăm chỉ việc tự đi lấy thuốc.
Song mọi việc không qua mắt được ông cán bộ tỉnh vốn trưởng thành từ ngành an ninh. Khi thấy những thang thuốc vứt đầy góc vườn mà con gái vẫn năng đi bốc thuốc ông nghi ngờ và cho người bí mật theo dõi. Nghe người được cử đi theo dõi con gái về thông báo tình hình ông cán bộ tỉnh uất lắm. Ông ngồi lặng hàng giờ trên ghế nghiến răng trèo trẹo như mọt nghiến gỗ. Thế là lão Nhẫn có công thành có tội. Lão giúp ông cán bộ tỉnh tẩy được cái thai trong bụng con gái nhưng lại cho cái thai khác vào. Lão chưa kịp bốc cho cô bé thang thuốc tẩy thứ hai thì bị bắt.
Buổi trưa hôm đó lão đang nửa nằm, nửa ngồi trên ghế trong hiệu thuốc lim dim mắt nghĩ đến chiều nay sẽ lại được “bốc thuốc” cho cô bé con gái ông cán bộ tỉnh thì công an đạp cửa ập vào.
Anh đại úy công an mặt sắt đen sì hạ lệnh:
- Anh Nhẫn! Đứng dậy nghe đọc lệnh bắt tạm giam và lệnh khám nhà!
Lão Nhẫn bật dậy ngơ ngác. Lão nhìn quanh thấy lố nhố những bóng áo vàng của công an. Đại diện chính quyền địa phương cũng đã có mặt để chứng kiến việc bắt người và khám xét. Lão Nhẫn bàng hoàng hỏi:
- Tôi… tôi bị bắt vì tội gì?
- Tội buôn bán thuốc phiện!
Anh đại úy mặt đen gằn giọng chắc nịch như đinh đóng cột. Lão Nhẫn vội cãi:
- Tôi không buôn bán thuốc phiện! Tôi chỉ chuyên bốc thuốc nam, thuốc bắc thôi.
- Khám nhà rồi khắc rõ đúng hay sai!
Sau khi đọc lệnh bắt tạm giam và lệnh khám nhà công an bắt đầu lục soát hiệu thuốc của lão Nhẫn. Họ đổ hết các khay thuốc nam ra nên nhà bới tìm. Cuối cùng, họ tìm thấy ở một ngăn tủ bí mật một cục nhựa đen sì gần bằng ngón tay cái. Đó là thuốc phiện. Thực ra thuốc phiện cũng là một vị thuốc quý. Nó chữa trị được rất nhiều bệnh, kể cả những bệnh nan y. Hầu như hiệu thuốc nào cũng có một chút nguyên chất, hoặc chế phẩm của loại thảo dược quý và cấm này. Chỉ có điều không hiểu tại sao hiệu thuốc của lão Nhẫn số lượng công an tìm thấy lại hơi nhiều. Lão Nhẫn cãi không phải của lão. Lão chỉ có lượng thuốc phiện bằng hạt lạc thôi. Nhưng ai mà thèm tin lão. Lão Nhẫn bị bắt. May là lão chỉ bị xử có hơn ba năm tù. Bọn tù bảo “Tội của lão lẽ ra tử hình mới phải!”. Một mẩu thuốc phiện bằng ngón tay cái mà tử hình thì hơi nặng nhưng ba năm tù thì quả hơi nhẹ. Chắc có sự chỉ đạo gì chăng?
Trong thời gian lão đi tù cô bé con ông cán bộ tỉnh sau khi vào bệnh viện giải quyết hậu quả cũng xuất ngoại đi du học…
(còn nữa) Hà Nội, tháng 8-2018

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét