Thứ Tư, 20 tháng 6, 2018

Tiểu thuyết TRĂNG QUÊ (phần 8)

TRĂNG QUÊ (phần 8)
Tiểu thuyết của Trọng Bảo

Trong hình ảnh có thể có: 2 người, mọi người đang cười

Gió bắc quất sàn sạt trên sườn Đồi Ma. Bầu trời mùa đông lạnh lẽo xám xịt. Cái rét ngấm dần vào da thịt con người làm những chiến sĩ dân quân run rẩy. Hàng ngũ của họ xiêu vẹo khiến trung đội trưởng Tình rất bực. Hôm nay, trung đội bắt đầu bước vào thực hành huấn luyện bắn máy bay tầm thấp tại chính trận địa chiến đấu của mình. Trực tiếp huấn luyện cho họ vẫn là anh đại úy lùn và đen, cán bộ cơ quan huyện đội. Anh đại úy vừa giảng giải vừa hướng dẫn tỷ mỷ từng động tác, cách xử lý tình huống cho các xạ thủ 12ly7.
Gần trưa trời hửng nắng, đỡ lạnh nên các chiến sĩ dân quân có vẻ phấn khởi hơn. Họ hăng hái tập luyện. Những động tác, khẩu lệnh của khẩu đội trưởng và các chiến sĩ chuẩn xác hơn. Trung đội trưởng Tình rất phấn khởi. Đang giờ giải lao giữa buổi huấn luyện thì xã đội trưởng Phạm Bản đến. Xã đội trưởng yêu cầu trung đội trưởng Tình tập hợp ngay đơn vị phổ biến nhiệm vụ. Các chiến sĩ dân quân nhanh chóng tập hợp đội hình. Trung đội dân quân xếp thành ba hàng ngang ngay phía đông mỏm đá mồ côi. Xã đội trưởng Phạm Bản xốc lại chiếc xà-cột vải bạt đeo chéo qua vai rồi đứng nghiêm bên trái đội hình nghe trung đội trưởng Tình báo cáo quân số, tình hình tập luyện. Đoạn, anh dõng dạc bước đến giữa hàng quân bắt đầu phổ biến tình hình:
- Theo thông báo của cấp trên, đế quốc Mỹ sẽ tăng cường đánh phá, ném bom miền Bắc nước ta nhằm làm giảm bớt sự thất bại, thua đau ở miền Nam. Bọn chúng sẽ đánh phá ác liệt các cơ sở kinh tế, các tuyến đường giao thông huyết mạch của chúng ta. Tuyến đường giao thông từ thủ đô qua Vĩnh Phú lên Lào Cai, Hà Giang sẽ là trọng điểm bắn phá của chúng. Cầu Việt Trì đã bị chúng đánh sập mất mấy nhịp. Do đó, quốc lộ 2C qua huyện chúng ta sẽ trở thành một tuyến giao thông quan trọng để các chuyến xe vận chuyển hàng hóa quân sự từ Hà Giang, Yên Bái về Hà Nội, Hải Phòng. Nhất định cây cầu sắt mà trung đội dân quân xã ta có nhiệm vụ bảo vệ sẽ trở thành trọng điểm bắn phá của máy bay Mỹ trong thời gian tới. Cấp trên đang xem xét và đã có phương án đưa lực lượng pháo cao xạ của bộ đội về đây khi cây cầu sắt này trở thành mục tiêu máy bay giặc Mỹ đánh phá.
Đứng trong hàng ngũ nghe phổ biến quán triệt tình hình cái Liên thấy chân tay ngứa ngáy và mỏi quá. Nó khẽ bấm chị Nhân bảo:
- Cái ông xã trưởng này nói gì mà nói dai nhanh nhách thế chị nhỉ?
- Mày im mồm đi! Ông ta mà nghe thấy thì mệt đấy em ạ!
Chị Nhân khẽ nhắc cái Liên. Cái Liên vẻ bức bối:
- Nhưng ông ta nói dài quá. Em muốn đi… tè lắm rồi.
- Cố mà chịu đựng chút nữa. Ông ta sắp chuyển sang “phần hai” rồi.
Quả đúng như chị Nhân nói. Xã đội trưởng Phạm Bản ngừng lời một lát nhìn trung đội dân quân thường trực làng Hạ rồi mới nói tiếp:
- Phần hai tôi xin nhấn mạnh rằng…
Xã đội trưởng Bản dừng lại mở cái xà-cột vải bạt lấy ra một cuốn sổ tay màu đỏ chói lật lật từng trang tìm nội dung. Cái Liên lại lầm rầm: “Nhấn cái gì thì nhấn cho nhanh nhanh ngay đi…”. Chị Nhân cố giấu một tiếng cười trong cổ họng. Hừng "thọt" đứng ở hàng sau bảo:
- Ông ấy sắp nhấn… nhấn thật sâu rồi đấy…
Xã đội trưởng Phạm Bản nói tiếp:
- Trung đội dân quân thường trực phải tăng cường luyện tập, sử dụng thật thuần thục vũ khí, trang bị, nêu cao cảnh giác, sẵn sàng chiến đấu…
- Việc ấy ai chả biết…
Hừng "thọt" lầu bầu. Cái Liên thì uốn éo:
- Có cái chả cần huấn luyện mà ai ai cũng cứ giỏi!
Nhiều tiếng cười khi khí trong hàng quân. Trung đội trưởng Tình quay lại khẽ “xuỵt… xuỵt” ra hiệu cho mọi người im lặng. Xã đội trưởng Phạm Bản gấp cuốn sổ lại rồi nghiêm mặt thông báo:
- Ngày mai sẽ có chuyên viên quân sự của tỉnh đội về kiểm tra công tác sẵn sàng chiến đấu của xã ta. Cụ thể là kiểm tra trận địa phòng không bắn máy bay bay thấp bằng súng bộ binh tại Đồi Ma. Vì thế, tôi yêu cầu các đồng chí dân quân phải làm tốt việc chuẩn bị mọi mặt cho công tác kiểm tra sẵn sàng chiến đấu. Không được để cấp trên nhận xét chúng ta lơ là mất cảnh giác, tinh thần, ý chí chiến đấu không cao. Việc luyện tập kỹ chiến thuật cũng cần phải tốt hơn nữa. Ngay chiều nay, trung đội phải tổ chức huấn luyện thêm những khoa mục còn yếu, tổ chức củng cố lại công sự trận địa, ngụy trang vũ khí trang bị cho thật cẩn thận. Tôi nghe nói đồng chí chuyên viên này có trình độ chuyên môn quân sự rất cao đấy. Các đồng chí đã rõ nhiệm vụ chưa?
- Rõ…
Cả trung đội đồng thanh đáp. Xã đội trưởng Phạm Bản tỏ vẻ hài lòng và thấy yên tâm. Anh nhìn các chiến sĩ dân quân làng Hạ nói thêm:
- Ngày mai trong buổi kiểm tra trận địa phòng không Đồi Ma của cấp trên sẽ có cả các cán bộ xã và anh em trong trung đội dân quân cơ động làng Thượng cũng sẽ đến để tham quan học tập. Trung đội dân quân thường trực làng Hạ chúng ta phải hết sức cố gắng nhé!
Trung đội trưởng Tình thay mặt các chiến sĩ trung đội dân quân thường trực làng Hạ xin hứa với xã đội trưởng là toàn đơn vị sẽ hết sức cố gắng đảm bảo cho buổi kiểm tra của cấp trên tại trận địa Đồi Ma diễn ra suôn xẻ, có kết quả cao nhất, xứng đáng với sự tin tưởng của cấp trên.
Khi xã đội trưởng Phạm Bản đi rồi, trung đội trưởng Tình còn quán triệt nhiệm vụ thêm một thôi một hồi nữa mới giải tán cho đơn vị giải tán nghỉ giải lao. Mọi người ào về phía nam mỏm đá ngồi cho đỡ gió. Cái Liên đưa vội khẩu K44 cho chị Nhân cầm giúp rồi chạy xuống mé đồi. Nó có vẻ bí bách quá rồi.
Sáng sớm hôm sau toàn bộ trung đội dân quân thường trực làng Hạ và trung đội dân quân cơ động làng Thượng đã có mặt trên đỉnh Đồi Ma. Ai nấy quần áo chỉnh tề, súng khoác trên vai, vòng lá ngụy trang xanh rờn sau lưng. Xã đội trưởng Phạm Bản cũng có mặt trên Đồi Ma từ rất sớm. Phạm Bản phân công đồng chí xã đội phó trực ở trụ sở ủy ban xã cùng ông chủ tịch xã chờ đón đoàn kiểm tra của tỉnh đội rồi dẫn họ lên trận địa còn anh lên Đồi Ma trước đôn đốc dân quân. Phạm Bản thấy hơi lo lắng. Anh biết kết quả cuộc kiểm tra huấn luyện quân sự lần này sẽ có tác động quyết định đến con đường phấn đấu đi lên của mình. Cấp trên đang đề nghị hội đồng nhân dân xã bầu bổ sung chức phó chủ tịch xã. Anh có tên trong danh sách cùng với một kỹ sư nông nghiệp vừa mới được điều về công tác tại xã. Hai người chọn một. Nhưng nghe đâu anh kỹ sư nông nghiệp này là cháu họ của ông chủ tịch huyện. Anh ta về công tác tại xã là để tạo tiền đề, bàn đạp vươn lên cao hơn nữa. Tuy được lãnh đạo xã rất tin tưởng nhưng Phạm Bản vẫn thấy lo lắng mơ hồ. Bởi vì anh không có người nâng đỡ như tay kỹ sư nông nghiệp kia…
- Khoảng chín giờ sáng thì đoàn kiểm tra bắt đầu lên đến trận địa Đồi Ma! - Thằng Nam phóng như bay từ trụ sở ủy ban xã lên Đồi Ma thông báo.
Thằng Nam được phân công có mặt từ sáng sớm ở ủy ban xã nghe ngóng tình hình rồi chạy về báo cho xã đội trưởng biết trước để kịp tập trung dân quân đón đoàn kiểm tra. Xã đội trưởng Phạm Bản là người trực tiếp tập hợp đội hình dân quân báo cáo đoàn kiểm tra sau đó chỉ huy diễn tập và xử lý các tình huống chiến đấu. Thằng Nam vừa thông báo xong thì đoàn kiểm tra đã đến chân đồi. Trên đỉnh đồi hai trung đội dân quân xã Hòa Sơn hàng ngũ đã chỉnh tề. Đoàn kiểm tra của cấp trên đi lên. Đoàn có bốn người. Xã đội trưởng Phạm Bản nhận ra có hai người mặc quân phục đi cùng chủ tịch xã Trần Khuông và anh xã đội phó. Họ đi dưới dốc lên nên trên nhìn xuống nên không thấy mặt. Khi đến gần nơi dân quân tập trung ông chủ tịch xã, anh xã đội phó và anh đại úy trợ lý dân quân tự vệ cơ quan quân sự huyện lùi lại để cho anh sĩ quan đi cùng vượt lên trước. Phạm Bản hiểu viên sĩ quan quân đội này chính là chuyên viên quân sự của tỉnh đội về kiểm tra đơn vị. Người sĩ quan này mặc bộ quần áo Tô Châu mới cứng, chân đi đôi giày cao cổ cô-xư-gin đen bóng, đầu đội mũ cối Trung Quốc. Khẩu súng ngắn anh ta đeo sệ một bên hông, cái xà-cột da đen bóng khoác chéo qua vai, mảnh dù ngụy trang màu cứt ngựa loang lổ bay phần phật sau lưng.
Chờ cho đoàn kiểm tra lên tới gần đỉnh đồi, xã đội trưởng Phạm Bản hô "nghiêm" rồi chạy xuống dốc dập chân đứng trước mặt đoàn cấp trên giơ tay chào và dõng dạc:
- Tôi, Phạm Bản, chỉ huy trưởng ban chỉ huy quân sự xã Hòa Sơn! Báo cáo đồng chí sĩ quan trưởng đoàn kiểm tra…
Lúc này người sĩ quan trưởng đoàn kiểm tra mới ngẩng đầu nhìn lên. Phạm Bản giật nảy người khi nhận ra đó chính là Lê Thanh Tục - cấp dưới của mình thời còn ở trong quân ngũ. Vẫn cái bản mặt đen đen, đôi mắt nhỏ ti hí hum húp và cái mũi sần sùi. Lê Thanh Tục chỉ khác so với lần anh gặp hắn ở lớp tập huấn phòng không nhân dân trên tỉnh là trên ve áo hắn đã mang quân hàm thượng úy đỏ chói. Phạm Bản hơi lúng túng. Anh thấy mặt nóng bừng. Tuy thế anh vẫn cố định thần báo cáo với Lê Thanh Tục đầy đủ các nội dung về tình hình quân số, kết quả huấn luyện, xây dựng công sự trận địa, tinh thần sẵn sàng chiến đấu của lực lượng dân quân xã Hòa Sơn.
Xã đội trưởng Phạm Bản báo cáo xong, Lê Thanh Tục chậm rãi giơ tay chào lại. Đôi mắt ti hí của hắn nhìn Phạm Bản vẻ kinh khỉnh tự mãn. Một lát, hắn mới lên giọng hạ lệnh:
- Đồng chí xã đội trưởng cho dân quân triển khai về vị trí chiến đấu sau đó gặp tôi để nhận mệnh lệnh chiến đấu và các nội dung kiểm tra. Rõ chưa?
- Rõ!
Phạm Bản đáp. Anh thấy nghẹn ứ trong cổ họng. Đoạn, anh quay gót chạy ngược lên đỉnh đồi. Anh cố nén cảm xúc của mình nhưng vẫn thấy hơi choáng, đầu óc quay cuồng. Phạm Bản không ngờ lại gặp Lê Thanh Tục trong tình huống thế này. Anh hoàn toàn bị bất ngờ. Đối với Lê Thanh Tục thì việc gặp lại cấp trên cũ của mình không bất ngờ chút nào. Hắn nhìn theo Phạm Bản khẽ nhếch mép cười rồi đĩnh đạc bước lên đỉnh đồi để chuẩn bị phát lệnh báo động chiến đấu và ra các tình huống kiểm tra công tác chỉ huy của xã đội trưởng và hành động chiến đấu của lực lượng dân quân xã Hòa Sơn…
(còn nữa) Hà Nội, 10-2015


ThíchHiển thị thêm cảm xúc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét