Chủ Nhật, 5 tháng 9, 2021

Truyện ngắn vui SÂN GÔN MỘT LỖ

     SÂN GÔN MỘT LỖ

Truyện ngắn vui của Trọng Bảo

Do dịch Covid-19 bùng phát nên năm nay khai giảng năm học mới theo hình thức trực tuyến. Giá tình hình bình thường như những năm trước thì thế nào ông Tô cũng được trường cũ mời đi dự lễ khai giảng năm học mới. Nhiều lần trong lễ khai giảng ông còn được mời lên bục phát biểu động viên lớp thế hệ học trò hôm nay nữa.
Năm nay đúng ngày khai giảng mà ông Tô vẫn ngồi nhà. Sau khi theo dõi lễ khai giảng trên ti vi cung hai cháu, ông Tô ra vườn. Ông sửa lại bờ rào cây xanh phía trước khoảnh vườn nhà dự định trồng rau. Tình hình dịch bệnh thế này, phương thức “tự cung, tự cấp” khôi phục được càng nhiều càng tốt. Bà vợ ông cũng không còn được đi chợ bán rau dưa nữa. Đi chợ bây giờ phải có giấy phép của xã. Giữa lúc ông Tô đang rào vườn thì thằng Bất phóng xe máy qua ngoài đường nhìn thấy. Nó dừng xe lại chào ông. Ông Tô hỏi:
-Mày đi đâu về sớm thế?
-Cháu lên trường nhận sách vở cho bọn trẻ con ạ! Bon trẻ con bây giờ học hành nhiều loại sách vở quá, không như thời cụ còn dạy học!
-Thì mỗi thời mỗi khác mà…
-Năm học này do dịch bệnh nên có thể còn được giảm học phí nữa cụ ạ!
-Thế thì tốt quá!
-Không tốt lắm đâu cụ ạ…
Ông Tô ngạc nhiên:
-Giảm học phí, đỡ đóng góp sao lại không tốt?
-Cháu sợ là học phí giảm thì… chất lượng dạy học cũng giảm theo ạ!
-Sao lại thế?
-Thì cháu thấy trên ti vi, trên báo, trên mạng xã hội có ông tiến sĩ bảo phải nâng học phí lên thật cao để rào chắn học sinh đi học đấy!
-Mày nghe chả rõ ràng gì cả. Đấy là ông ấy nói học phí cao để rào chắn bớt sinh viên vào đại học chứ…
-Thế thì học sinh nghèo không bao giờ được vào đại học hả ông?
-Cũng không phải thế. Mà ông này muốn học phí cao hạn chế bớt học sinh vào đại học, chuyển sang học nghề, bớt kẻ làm thầy, tăng người làm thợ ấy mà…
-Nhưng trước nay học phí tuy thấp mà nước ta vẫn đào tạo được hàng vạn ông bà tiến sĩ đấy thôi?
Ông Tô hơi lúng túng vì lý giải của thằng Bất. Ông chưa kịp nói gì thì thằng Bất nói thêm:
-Nhiều tiến sĩ quá mong rằng sẽ có nhiều công trình, sáng kiến, phát minh làm giàu cho đất nước, cháu ghê nhất cái ông tiến sĩ gì đó cải tiến chữ quốc ngữ suýt nữa làm toàn dân ta tái mù chữ, rồi bà tiến sĩ đề xuất mua lu đựng nước lụt khiến cả Sài Gòn thêm lụt lội… Trong khí đó có ông học chưa hết cấp 2 mà sáng chế ra hàng loạt máy công cụ cho nông dân, giá rẻ còn xuất khẩu được nữa. Học ít, ít học nhưng vẫn có nhiều công trình, sáng kiến hữu ích đấy cụ ạ!
-Không hẳn thế đâu… Họ ít học ở trường nhưng chịu khó học hỏi ở cuộc sống thực tiễn nên mới làm được như thế đấy. Có điều là những cái học được ở cuộc sống thì không có bằng cấp chính danh thôi… Mà thôi, nói chuyện học hành mãi mệt quá! Ông Cốc bố mày dạo này có khỏe không?
-Mấy hôm nay bố cháu bị mệt ông ạ?
-Thế hả! Tao sang thăm ông ấy xem sao?
-Vậy thì ông lên xe máy cháu đèo đi luôn
-Thôi mày cứ về trước đi, tao đi bộ cho khỏe. Ngồi xe máy không có mũ bảo hiểm công an họ phạt chết?
-Công an nào họ vào đường làng này đâu hả cụ?
Tuy thằng Bất nói thế nhưng ông Tô không chịu. Ông vào nhà lấy cái khẩu trang đeo vào rồi đi bộ sang nhà lão Cốc. Thằng Bất đã phóng xe máy về nhà trước nên khi ông Tô đến đã thấy lão Cốc đang ngồi ở bàn trà chờ. Lão chỉ mệt nhẹ. Thấy ông Tô đến chơi lão Cốc- nhà thơ Cốc Vũ rất vui. Sau những lời chào, hỏi thăm nhau lão Cốc nói:
-Tôi vừa sáng tác được một bài thơ “tứ tuyệt”. Tôi đọc cho ông nghe nhé.
Ông Tô chưa kịp phản ứng gì thì lão Cốc- nhà thơ Cốc Vũ đã sang sảng đọc thơ:
“Đang giữa mùa Cô-vít
Các quan đi đánh gôn
Chơi sân gôn một lỗ
Nên bị mất chức luôn…”.
Ông Tô ngạc nhiên:
-Tôi nghe nói sân gôn là phải có nhiều cái lỗ chứ. Tại sao lại chỉ có… một lỗ thế?
-Thì… chính là cái sân gôn một lỗ F0 đấy. Nhờ có cái “sân gôn F0” một lỗ này nên mới lộ ra các quan đánh gôn, chơi bời giữa mùa dịch trở thành F1 phải đi cách ly chứ?
-À thì ra vậy!
-Tôi nghe nói khi đã lộ tóe loe ra rồi các quan còn bao biện nói là đang đi công tác “khảo sát” tiềm năng du lịch đấy… Rồi lại có thêm một “sân gôn một lỗ” nữa đứng ra để cứu quan trên, ký giấy mời để hợp lý hóa chuyện chơi gôn ấy đấy…
Đúng là chuyện ly lỳ thật. Ông Tô gật gù, lão Cốc gật gù. Ngày khai giảng năm học mới trời bỗng đổ mưa to…
Hà Nội, ngày 5/9/2021
Không có mô tả ảnh.

Chia sẻ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét