Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2018

Truyện thiếu nhi THỎ RÙA THI LẠI

THỎ RÙA THI LẠI 
Truyện thiếu nhi của Trọng Bảo

Không có văn bản thay thế tự động nào.

Cuộc thi bơi của cá trong khu đầm lầy kết thúc bằng một vụ thảm sát (*). Mụ cá sấu được một bữa chén no bụng các vận động viên. Lươn và chạch phải chui xuống tận bùn đen để trốn tránh sự tức giận của loài cá. Lão rùa già làm trưởng ban giám khảo cũng bị cả làng cá trong đầm nguyền rủa thậm tệ vì công tác tổ chức quá kém, lại tùy tiện đưa cả mụ cá sấu chột mắt vào bộ phận giám sát để mụ ấy có cơ hội tiếp cận, chén thịt hết các vận động viên. Các loài thuỷ sản còn dè bửu lão rùa già gian lận nên mới giành được chiến thắng trong cuộc thi chạy với thỏ năm xưa.
Lão rùa già tức lắm. Lão quyết tâm bò đi tìm loài thỏ để thách đấu thi lại. Đi mãi, đi mãi, lão rùa mới gặp được hai anh em nhà thỏ đang ngồi gặm cà-rốt ở một góc ruộng. Vừa nhìn thấy lão rùa, anh em nhà thỏ đã ngọt nhạt:
- Chào bác rùa! Bác lại chiến thắng ở cuộc thi nào mà có vẻ vui hớn hở thế?
- Lâu nay tao có thi thố gì đâu mà chiến thắng?
- Ồ... đúng vậy! Cuộc thi chạy với ông nội chúng cháu năm xưa bác quá thừa thãi sự vinh quang rồi còn gì?
- Sau cuộc thi chạy với ông chúng mày năm ấy các loài đều chê bai tao gian lận, bố trí anh em họ hàng nằm ém sẵn dọc đường đánh lừa loài thỏ nên mới chiến thắng. Bây giờ tao muốn thi lại để chứng minh rằng loài rùa vẫn luôn luôn chiến thắng...
Anh em nhà thỏ phá lên cười ngặt nghẽo:
- Bác ơi! Bác già cả lú lẫn, lẩm cẩm quá mất rồi! Bây giờ cây cối rừng rú bị con người chặt phá hết sạch, đường xá trống trơn, họ hàng nhà bác làm gì còn chỗ ẩn nấp trong các bụi rậm ven đường để lừa chúng cháu được nữa mà đòi thi lại? Hi... hi...
- Thế chúng mày có dám thi chạy lại với tao không?
- Thi thì thi... lần này bác thua là chắc chắn rồi!
Hai anh em nhà thỏ vênh vang chủ quan. Lão rùa liền đưa bản thể lệ cuộc thi ra. Hai anh em nhà thỏ chẳng thèm xem kỹ đã đồng ý và điểm chỉ vào ngay. Chúng không chú ý ngón tay lão rùa che lấp mất một chữ trong văn bản.
Giao kèo với anh em nhà thỏ xong, lão rùa liền bò ra bãi đất trống nằm im chờ đợi. Một mụ diều hâu đậu tít trên đỉnh núi cao trừng trừng ngó xuống quan sát. Tưởng là một con rùa chết, mụ ta liền sà xuống định rỉa thịt ăn. Lão rùa tóm ngay được chân mụ diều hâu. Mụ ta hốt hoảng cuống cuồng đập cánh bay lên nhưng không được. Lão rùa gìm giữ chặt chân mụ ta. Mụ diều hâu cuống quýt van xin:
- Bác... bác tha cho em... em còn con nhỏ ở nhà...
- Đừng sợ... đừng sợ... Ta không đớp gãy chân của chị đâu. Ta đang muốn nhờ chị một việc đây!
- Việc gì ạ?
- Ngày mai ta sẽ lại thi chạy với bọn thỏ nên nhờ chị đến giúp sức!
- Em bay trên trời thì được, chạy trên mặt đất thì chậm chạp lắm, làm sao mà giúp bác được ạ?
- Không cần chị thi hộ. Chỉ cần chị đậu ngay trên ngọn cây phía sau gần vạch xuất phát, khi có hiệu lệnh của ta thì lao xuống sát đầu hai thằng thỏ làm như sẽ chộp quắp bọn chúng bay đi... hiểu không?
- Thế em sẽ chén thịt bọn chúng luôn chứ ạ?
- Không được làm bậy. Chỉ cần dọa cho hai thằng thỏ hoảng sợ là được!
- Vâng... vâng... em nhớ rồi... nhớ rồi...
Lão rùa già thả cho mụ diều hâu bay đi.
Hôm sau cuộc thi bắt đầu. Nhiều loài kéo đến xem rùa và thỏ thi chạy. Anh hổ ở tít tận trong rừng sâu cũng mò ra bìa rừng chứng kiến. Lão rùa và hai anh em nhà thỏ vào vạch xuất phát. Khi trâu rừng được giao làm giám khảo mở bản điều lệ cuộc thi ra đọc to thì anh em nhà thỏ mới ngớ người ra. Đây là một cuộc thi chạy... chậm. Thì ra hôm qua lúc đưa bản điều lệ ra cho anh em nhà thỏ xem lão rùa đã cố ý dùng ngón tay che kín chữ "chậm" nên anh em thỏ không biết.
- Cũng chả sao! - Anh em nhà thỏ bảo nhau: - Không phải cố chạy càng đỡ mệt...
Thế là hai anh em thỏ nằm lăn ra vạch xuất phát nghỉ ngơi và tranh thủ gặm cà-rốt. Lão rùa già cũng nằm yên không nhúc nhích. Đây là cuộc thi chạy chậm nên ai rời khỏi vạch xuất phát trước tức là thua. Nằm im một lát, lão rùa khẽ quay đầu lại ngước mắt nhìn lên. Mụ diều hâu đã đậu sẵn trên cành cây phía sau. Lão ngoắc tay một cái, mụ ta liền rít lên, ngoác to cái mỏ, xòe bộ móng vuốt nhọn hoắt ra lao xuống. Hai anh em nhà thỏ ngoái đầu lại nhìn thấy mụ diều hâu đang sà xuống thì hốt hoảng phóng vọt ngay lên phía trước. Muôn loài thấy thế reo ầm lên:
- Thỏ thua rồi... thỏ thua rồi... th... u... a... r...ồ...i...
Thế là dù thi chạy nhanh hay thi chạy chậm thì thỏ vẫn cứ bị thua rùa...
Hà Nội, ngày 1/6/2010
-------------------
(*) Xem truyện: Chuyện đời lươn chạch.

1 nhận xét: