Thứ Sáu, 13 tháng 5, 2011

Truyện dài CHUYỆN ĐỜI HẮN (phần 19)

     Đáy vực 
           
Chuyện đời hắn
Truyện của Trọng Bảo

          Sau cái bận bị ông cán bộ vu cho lấy trộm tiền và vàng, hắn rất cẩn trọng mỗi khi vào các khu nhà biệt thự sang trọng. Thực ra thì làm cái nghề bán than như hắn thì có việc quái gì mà vào các khu biệt thự của các vị cán bộ nhà nước hay các đại gia giàu có. Vậy mà có lúc hắn vẫn phải vào. Vì thế mà hắn thấy cũng lạ là có ông nhà cửa rất to, rất sang trọng song mà vẫn dùng than tổ ong để đun nấu hàng ngày. Họ xây hẳn một cái bếp ngoài vườn để sử dụng bếp than. Qua những lần tiếp xúc với bọn giúp việc ở các nhà ấy hắn mới hiểu. Thì ra nhiều người càng giàu càng keo kiệt. Họ thuê người làm vườn, nấu ăn, họ dùng than tổ ong cho đỡ tốn kém hơn là đun nấu bằng ga, bằng điện. Mà thôi đó là chuyện của nhà giàu, hắn chả bận tâm.
          Một lần giao than tổ ong cho quán phở quen, có một người đàn bà đang ngồi ăn phở cứ chăm chú nhìn hắn mãi. Đó là một người đàn bà đẹp và quý phái. Khi hắn đang định đi tiếp thì chị ta cũng đứng lên bước ra theo. Chị ta bảo hắn:
          - Đem đến nhà tôi một chục viên than nhé!
          - Nhà chị ở đâu ạ?
          - Chú cứ đạp xe đi theo tôi!
          Nói xong, chị ta lấy xe máy giong đi trước dẫn đường. Hắn đạp xe chở than đi theo người đàn bà. Số lượng than đã gần hết nên hắn đạp xe rất nhanh. Họ đi vòng vèo qua mấy cái ngõ ra gần phía bờ Hồ Tây. Người đàn bà dừng lại mở cổng một ngôi nhà không lớn lắm nhưng có cả vườn cây sát bờ hồ. Đó là một ngôi nhà rất đẹp. Có một khoảng sân nhỏ rợp bóng cây với những khóm tường vi trồng sát tường đang nở hoa. Chị ta bảo:
          - Chú để cho tôi mười viên than cạnh chỗ gốc cây nhãn góc sân kia nhé!
          Hắn xếp những viên than tổ ong vào chỗ chị ta chỉ. Người đàn bà trả tiền than cho hắn, thừa những hơn chục đồng. Hắn lục túi tìm tiền trả lại nhưng chị bảo không lấy coi như thêm chút thù lao chuyên chở đi xa và dặn:
          - Từ ngày mai, nhớ là mỗi ngày đưa đến cho tôi mười viên than nhé!
          - Vâng…
          - Nhớ là tôi chỉ ở nhà từ lúc mười giờ đến mười một giờ thôi đấy!
          - Vâng… xin quý khách cứ yên tâm! Công ty than tổ ong chúng tôi sẽ phục vụ quý khách thật chu đáo…
          Hắn đùa và mừng thầm. Thế này tức là hắn đã phát triển thêm được một khách hàng tương đối ổn định cho cơ sở sản xuất than tổ ong rồi. Chắc khi biết chuyện lão Thủ sẽ vui lắm. Lão Thủ vẫn căn dặn bọn hắn khách hàng bây giờ chính là “Thượng đế”. Khi khách hàng cần đến là phải hết sức tận tình phục vụ, có như vậy mới phát triển sản xuất, nâng cao doanh thu, cải thiện được thu nhập cho công nhân. Gần trưa hôm sau, hắn lại mang than đến cho chị chủ nhà xinh đẹp và quý phái. Chị ta bảo hắn xếp than vào chỗ gốc cây nhãn góc sân. Hắn cẩn thận bê những viên than vào chỗ chị ta vừa chỉ. Vừa làm hắn vừa ngạc nhiên khi thấy mười viên than hôm qua vẫn còn nguyên. Chị ấy không đun than hàng ngày thì mua để làm gì nhỉ! Thắc mắc nhưng hắn cũng không hỏi lại. Chị chủ nhà trả tiền cho hắn và vẫn thừa lên vài chục đồng. Xong việc, bà chủ xinh đẹp còn pha mời hắn một cốc nước cam có đá cho đỡ khát. Hắn uống xong cốc nước mát cảm thấy hào hứng tiếp tục đạp xe đi giao than.
          Hôm sau nữa hắn mang than đến bấm chuông mãi không thấy chủ nhà ra mở cổng. Nghĩ là chị ta đi vắng, hắn toan quay xe đi thì chị phóng xe máy về. Người đàn bà mở cổng và bảo:
          - Chú xếp than vào chỗ gốc cây rồi vào nhà giúp tôi một việc nhé!
          - Việc gì thế ạ?
          Chị ta cầm cái bóng đèn điện từ giỏ xe giơ lên nói:
          - Thay giúp tôi cái bóng điện bị cháy!
          Hắn theo người đàn bà vào nhà. Chị ta dẫn hắn vào một gian kho nhỏ đầy bụi và mạng nhện phía bên nách trái của ngôi nhà. Chị thắp một cây nến soi cho hắn thay cái bóng đèn điện bị cháy. Gian kho chứa đầy những thứ đồ cũ. Khi ánh điện bật lên chị chủ lại nhờ hắn dọn dẹp cho gọn các thứ lại. Hắn làm một lát là xong. Chị chủ nhà xinh đẹp bảo hắn ra phòng khách uống nước. Hắn ngại ngần vì người đen nhẻm vì than và bám đầy bụi. Chị chủ nhà lục tủ đưa cho hắn một bộ quần áo đàn ông tuy hơi cũ nhưng còn lành lặn và thơm tho. Chị bảo hắn vào buồng tắm cho sạch rồi uống cốc nước mát xong hẵng đi. Hắn chần chừ nhưng chị ta cứ dứt khoát đẩy hắn vào nhà tắm. Hắn tắm thật thoả thích. Lần đầu tiên trong đời hắn được tắm bằng vòi hoa sen, nước tắm nóng lạnh. Hắn nhớ cái thời đi đào đãi vàng tắm suối, dòng nước đục lờ lờ, sặc sụa mùi hoá chất lọc vàng. Ở chỗ cơ sở làm than thì bọn công nhân phóng luôn xuống dòng sông Đuống mà tắm. Khốn khổ nhất là lúc trong tù nước tắm ít hơn cả nước giải, bọn tù đều bẩn như những con cầy hôi, đầy ghẻ lở.
          Tắm xong, hắn ra phòng khách. Chị chủ nhà xinh đẹp tủm tỉm nhìn hắn. Ánh mắt chị long lanh. Chị chỉ cốc nước cam đặt trên bàn bảo hắn uống. Rồi chị nói lên tầng lấy tiền than trả cho hắn. Trước khi lên cầu thang chị còn nhoài người vớ cái điều khiển bật máy mở phim Video cho hắn xem.
          Hắn vừa uống nước vừa xem phim. Đó là một bộ phim tình cảm. Hắn thấy trong người nóng dần lên khi trong phim có những cảnh rất ướt át giống hệt như những bộ phim hắn đã từng xem trong bãi vàng. Hắn gần như không dám thở mạnh khi nhìn thấy cảnh một đôi trai gái trần như nhộng quần nhau trong phim. Khi tình huống đôi trai gái trên phim đến lúc chuẩn bị để thâm nhập vào nhau thì hắn nghe có tiếng động phía sau lưng. Hắn giật mình quay lại. Chị chủ nhà xinh đẹp đang đứng sát ngay sau lưng hắn. Chị ta mặc một cái áo dài mỏng và gần như trong suốt nhìn rõ cả thân thể. Hai bầu vú của chị tròn căng nhô hẳn lên kênh cả vạt áo mỏng, rõ cả hai cái núm nhỏ màu nâu sẫm. Chỗ ngã ba phía dưới thấp thoáng, ẩn hiện một mảng màu đen hình tam giác ngược. Hắn hốt hoảng đứng bật lên. Người đàn bà nhoài đến vít vai ấn hắn ngồi xuống ghế sa-lon. Chị ta ngồi xuống cạnh hắn. Chị ta ngồi xuống cạnh hắn. Mùi nước hoa thơm ngát khiến hắn suýt hắt hơi. Hắn không quen với những điều mới lạ, xa xỉ. Hai bàn tay của chị giữ chặt tay hắn, chà sát bầu ngực nở nang vào cánh tay hắn. Hắn lúng túng nửa muốn thoát ra khỏi vòng tay của ngưòi đàn bà xinh đẹp, nửa muốn cứ như thế này mãi. Hắn cảm thấy sờ sợ vì chị ta tuy chỉ mới quen mà táo bạo quá. Trên màn hình đôi trai gái trong phim đã thâm nhập vào nhau. Những hành động giao hoan rất mạnh mẽ liên tục và hấp dẫn. Tiếng rên rỉ hổn hển trong phim lẫn vào tiếng rên rỉ hổn hển của người đàn bà. Hắn thấy người như mê đi, mụ mị hết đầu óc khi bàn tay trắng trẻo, với những ngón tay thon dài như búp măng của người đàn bà lần tìm đến chỗ quan trọng nhất của hắn. Người đàn bà kéo mạnh cái phecmơtuya. Khi hắn còn chưa kịp phản ứng thì những ngón tay thon như búp măng của người đàn bà quý phái đã nắm chặt được hắn. Cả hai đều thấy ngộp thở. Người đàn bà hất lật bỏ cái áo mỏng manh ra phía sau. Chị ta ưỡn bộ ngực to và căng tròn lên vẻ đầy kiêu hãnh và khao khát. Cơ thể chị ta trắng mịn như một cục bột và nóng rừng rực. Người đàn bà kéo hắn úp mặt vào ngực mình. Trên màn hình máy Video đôi trai gái đã đến lúc kết thúc. Một màu trắng như sữa bung ra. Toàn thân hắn co rúm lại khi người đàn bà cúi xuống đặt môi lên của hắn. Và cũng là lần đầu tiên có một người đàn bà làm như thế với hắn. Sau hồi lâu chị ta như hút hết cả tinh lực trong người hắn. Hắn cảm thấy toàn thân rã rời như đang tan chảy ra thành nước. Song hắn thấy thật thoả mãn vô cùng…
          Hắn dắt cái xe đạp chở than tổ ong ra khỏi ngôi nhà của người đàn bà xinh đẹp và quyến rũ đến mê hồn. Hắn vẫn còn thấy bàng hoàng, thảng thốt vì những điều mới lạ mà người đàn bà đã giành cho hắn. Hoá ra ở đời luôn luôn có những điều mới lạ, hấp dẫn mà ta chưa bao giờ biết hết.
          Khi hắn về đến xưởng đóng than thì đã ngang chiều. Lão Thủ vừa nhìn thấy đã gọi hắn vào hớn hở báo tin mọi thủ tục để xúc tiến thành lập “Công ty TNHH Than tổ ong Sông Đuống” đã hoàn tất, chỉ còn chờ sở công nghiêp của thành phố cấp giấy phép là xong. Lão muốn hắn sẽ làm phó giám đốc công ty. Hắn vội xua tay từ chối nói không có vốn để góp cho công ty. Lão Thủ cười phe phé:
          - Yên trí! Rồi cậu sẽ có vốn, mà còn có cả những cái khác nữa đấy!
          Hắn không hiểu. Nhưng lão Thủ thì có chủ ý. Trong thâm tâm lão rất muốn vun cho hắn với đứa con gái lớn của mình sắp tốt nghiệp đại học. Hắn không thể biết ý tứ sâu xa của lão Thủ. Bây giờ thì trong tâm trí hắn chỉ có hình ảnh của người đàn bà chủ ngôi nhà xinh đẹp mỗi ngày hẹn hắn đến để mua mười viên than tổ ong xếp chỗ gốc cây nhãn góc sân…
            (hết phần 19)                                                          Hà Nội, tháng 2-2011
  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét