Nông dân
Nông dân,
Quanh năm bán mặt cho đất
Bán lưng cho trời
Cày sâu cuốc bẫm
Mồ hôi như tắm
Mơ một cuộc đổi đời
Với chiếc cày chìa vôi
Với con trâu còm cõi.
Vài củ khoai lang
Một bình nước vối,
Điếu cày nhả khói giữa đồng
Ngả lưng trên rơm rạ ước mong
Những nhà cao cửa rộng!
Ki cóp suốt cả đời
Từng viên gạch mỏng,
Mong thay mái nhà tranh
Nhưng tất cả tan tành
Sau một cơn bão lớn.
Mảnh ruộng ngàn đời
Cấy cày, chăm bón
Bán để làm sân gôn
Làm những khu chế xuất.
Cầm cục tiền lớn trong tay
Nông dân chóng mặt
Cả đời chưa thấy lần nào
Tiền nhiều đến thế này sao!
Bố con, vợ chồng mừng rú
Mua xe máy, làm nhà
Bữa ăn món ngon ú ụ...
Có lẽ đổi đời rồi,
Hay chỉ là giấc mơ thôi?
Khi không còn đồng ruộng
Nông dân biết làm gì
Không thể vào nhà xưởng
Không thể đi chơi gôn
Sống ở nông thôn
Nông dân không thể đi nhặt rác?
Thế là tan tác xóm làng
Thành kẻ đãi vàng
Nơi rừng xanh núi thẳm,
Thành những ô-sin
Nơi phố phường xa lạ
Bàn tay quen rơm rạ
Giờ giặt rũ, bế em
Đôi mắt cũng dần quen
Ti-vi màn hình phẳng
Những "ai-phôn", chít chát,
Về làng di động cầm tay
Váy mỏng phất phới bay...
Xóm làng hôm nay
Bơm kim tiêm vứt đầy trong ngõ
Đêm đêm đèn mờ xanh đỏ
Nhấp nháy quán cà phê
Nông thôn hết "chân quê"
Kém chi kẻ chợ
Tình làng, nghĩa xóm nhạt nhoà
Chuyện con đánh bố
Chẳng là chuyện ở tận đâu?
Nông dân thời hiện đại.
Một nỗi buồn thẳm sâu...
Vĩnh Phúc, 4/4/2010
Trọng Bảo
Nông dân giờ khác xưa rồi
Trả lờiXóaCưỡi xe đời mới, cùng ngồi quán bia
Đôi khi tươi mát đêm khuya
Quần bò, váy ngắn, cà phê, đèn mờ
Cho anh TB làm thơ
Nhớ về một thuở xa xưa nâu sồng
Bài thơ này đã cũ rồi
Trả lờiXóaNhưng mà chuyện vẫn mới tươi quanh mình...
Cám ơn Xuân Thu!