Nhớ ngày mười bảy tháng hai Nhớ ngày mười bảy tháng hai Lũ chúng tôi ở nơi biên giới Trận đánh đầu Xuân mịt mù cát bụi Máu xương rơi thấm đẫm đất này. Người lính trẻ súng ghì chặt trong tay Quanh anh xác quân thù tơi tả Phút hy sinh anh vẫn cười ha hả Quả lựu đạn cuối cùng chia với bọn xâm lăng. Cô thanh niên xung phong không chịu đầu hàng Gieo mình xuống từ trên vách núi Một vệt máu tươi thay lời trăn chối Chảy dài in trên đá rưng rưng… Chúng tôi đi trong đêm tối mịt mùng Bản làng cháy phía sau lưng nức nở Cuộc phá vây thêm bao người gục ngã Các anh về lòng đất mẹ Việt Nam… Vậy mà cũng đã ba mươi ba năm Ngày mười bảy tháng hai ai nhớ, ai quên?… HN, 17/2/2012 TB
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét