Được một ngày thảnh thơi
Được một ngày thảnh thơi
Bàn làm việc không công văn, tài liệu
Điện thoại nằm im không sôi réo
Cũng không ai gõ cửa phòng mình.
Ngồi suy tư nhớ lại tháng năm xanh
Lặn lội nơi rừng sâu, núi đỏ
Bữa đói, bữa no, chiến trường súng nổ
Chân chùn, gối mỏi, dốc đèo cao...
Bạn bè cùng một thuở gian lao
Bây giờ đã mỗi người mỗi ngả
Những miền đất thân quen thành xa lạ
Bởi từ lâu ta chẳng trở về.
Bao nhiêu năm sống giữa bộn bề
Nơi phố phường người đông, đất chật
Giữa những bon chen nhiều khi còn, mất
Cố giữ mình trong sáng với thời gian.
Ngày thảnh thơi chợt thấy băn khoăn
Bởi thế nhân mấy ai thanh thản?
Khốc liệt đâu chỉ riêng bom đạn
Còn sự ganh đua hơn, thiệt giữa đời...
HN, 20/9/2012
Trọng Bảo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét