LÃO CỐC VÀ... Ô TÔ
Truyện ngắn vui của Trọng Bảo
Truyện ngắn vui của Trọng Bảo
Lão Cốc dắt con trâu ra ngoài đồi cây chăn cho nó gặm cỏ non. Con trâu nhà lão mới đẻ được một con nghé nên cần có chút cỏ tươi. Nhà lão và nhiều gia đình khác trong làng đã bán hết ruộng đất cho các nhà đầu tư xây khu công nghiệp, khu chế xuất. Trâu bò bây giờ chỉ nuôi để giữ vốn và bán dần cho lò mổ lấy tiên tiêu pha. Dân làng bây giờ chủ yếu là đi làm thuê khắp vùng và về tận Hà Nội, lên biên giới làm cửu vạn, ôsin. Nhà nào có chút nghề thủ công thì làm ở nhà nếu không thì đi buôn thúng bán mẹt ngoài chợ.
Thấy lão Cốc dắt con trâu ra cổng thằng Bất vội dặn:
- Bố đi chăn trâu thì chú ý chăn trâu, đừng có làm thơ để trâu phá hoại hoa màu họ phạt cho thì khốn đấy!
- Mày cứ lo mà đi làm thuê đi, kệ xác tao!
Nói đoạn, lão Cốc trèo lên lưng con trâu cưỡi ra khu đồi hoang để chăn thả. Con trâu đủng đỉnh leo lên dốc. Chú nghé con loăng quăng chạy theo. Lão Cốc thấy mình oai phong như một vị chỉ huy đang cưỡi ngựa ra trận. Lên đến đỉnh dốc lão Cốc gặp một chiếc xe du lịch bóng lộn đang dừng cạnh đường. Lão Cốc liền họ con trâu dừng lại. Lão nhảy xuống dắt trâu lại gần mấy người đang ngồi ăn uống bên vệ đường. Lão tò mò hỏi xem cái xe này của ai và giá cả bao nhiêu? Một anh có lẽ là lái xe hào hứng giới thiệu về cái xe đẹp, hiện đại, chạy êm và có máy lạnh mát mẻ như thế nào rồi bảo:
- Cụ ơi! Giá cái xe này những hơn hai tỷ đồng đấy cụ ạ!
Nghe vậy, ông lão Cốc lẩm nhẩm tính toán một lúc rồi gật gù suýt xoa vẻ rất thán phục:
- Thế thì các bác sướng thật! Cái xe bằng những hơn 500 con trâu mộng. Cả đời lão cũng chỉ được cưỡi có một con trâu thôi, đằng này các bác lại cưỡi liền một lúc những... 500 con trâu thế này thì sướng thật! Các bác cán bộ đúng là sướng thật! Sướng đến như tiên rồi còn gì?
- Bố đi chăn trâu thì chú ý chăn trâu, đừng có làm thơ để trâu phá hoại hoa màu họ phạt cho thì khốn đấy!
- Mày cứ lo mà đi làm thuê đi, kệ xác tao!
Nói đoạn, lão Cốc trèo lên lưng con trâu cưỡi ra khu đồi hoang để chăn thả. Con trâu đủng đỉnh leo lên dốc. Chú nghé con loăng quăng chạy theo. Lão Cốc thấy mình oai phong như một vị chỉ huy đang cưỡi ngựa ra trận. Lên đến đỉnh dốc lão Cốc gặp một chiếc xe du lịch bóng lộn đang dừng cạnh đường. Lão Cốc liền họ con trâu dừng lại. Lão nhảy xuống dắt trâu lại gần mấy người đang ngồi ăn uống bên vệ đường. Lão tò mò hỏi xem cái xe này của ai và giá cả bao nhiêu? Một anh có lẽ là lái xe hào hứng giới thiệu về cái xe đẹp, hiện đại, chạy êm và có máy lạnh mát mẻ như thế nào rồi bảo:
- Cụ ơi! Giá cái xe này những hơn hai tỷ đồng đấy cụ ạ!
Nghe vậy, ông lão Cốc lẩm nhẩm tính toán một lúc rồi gật gù suýt xoa vẻ rất thán phục:
- Thế thì các bác sướng thật! Cái xe bằng những hơn 500 con trâu mộng. Cả đời lão cũng chỉ được cưỡi có một con trâu thôi, đằng này các bác lại cưỡi liền một lúc những... 500 con trâu thế này thì sướng thật! Các bác cán bộ đúng là sướng thật! Sướng đến như tiên rồi còn gì?
Một ông bệ vệ có lẽ là cán bộ to đang cầm lon bia uống nghe thấy thế giật nảy mình. Ông ta liền lên tiếng giải thích, động viên an ủi ông lão Cốc:
- Chả sướng bằng cụ đâu ạ! Cụ cưỡi trâu đi trên đường quốc lộ không phải nộp phí giao thông. Rồi cưỡi trâu băng qua đồi núi thoải mái, chẳng cần có cầu đường cũng vẫn cứ đi được. Chúng tôi ngồi ô tô thì cứ phải đi trên đường quốc lộ, phải qua cầu phà và bây giờ phải nộp phí giao thông cao lắm. Mỗi năm mất đứt hai đến ba con trâu đấy cụ ạ!
Lão Cốc tròn mắt:
- Nhiều những thế cơ à?
Ông cán bộ gật đầu:
- Không những thế, cụ cưỡi trên lưng trâu luôn luôn có gió trời thiên nhiên mát rười rượi, chúng tôi ngồi trong ô tô nóng bức nên phải mở máy điều hòa hay bị đau đầu viêm họng lắm!
Lão Cốc tặc lưỡi:
- Thế hóa ra các bác cũng khổ nhỉ?
- Khổ ghê lắm cụ ạ! Trâu của cụ lỡ có lao vào gốc cây chết hỏng thì còn thịt ra để ăn được, chứ ô tô lỡ lao vào gốc cây hỏng không thịt ăn được mà có khi còn chết thêm cả người nữa cụ ạ!
Lão Cốc chép miệng:
- Thế này thì phải công nhận đúng là các bác khổ thật! Tôi quanh năm cưỡi trâu sống lâu vui vẻ chứ các bác cán bộ suốt ngày đi trên cái ô tô bằng cả trăm con trâu thế này cũng chả hay ho gì mà còn nguy hiểm quá….
- Đúng... đúng thế cụ ạ!
Ông cán bộ gật đầu. Lão Cốc nói tiếp:
- Mà tôi còn nghe nói có bác vừa mới hôm trước thôi còn cưỡi cái ô tô bằng hơn 500 trăm con trâu phóng bon bon trên đường quốc lộ, mấy hôm sau đã phải đi làm cái việc gì gì đó chuyên “bóc lịch” đến mỏi cả tay những mấy chục năm liền cơ đấy!
- Chả sướng bằng cụ đâu ạ! Cụ cưỡi trâu đi trên đường quốc lộ không phải nộp phí giao thông. Rồi cưỡi trâu băng qua đồi núi thoải mái, chẳng cần có cầu đường cũng vẫn cứ đi được. Chúng tôi ngồi ô tô thì cứ phải đi trên đường quốc lộ, phải qua cầu phà và bây giờ phải nộp phí giao thông cao lắm. Mỗi năm mất đứt hai đến ba con trâu đấy cụ ạ!
Lão Cốc tròn mắt:
- Nhiều những thế cơ à?
Ông cán bộ gật đầu:
- Không những thế, cụ cưỡi trên lưng trâu luôn luôn có gió trời thiên nhiên mát rười rượi, chúng tôi ngồi trong ô tô nóng bức nên phải mở máy điều hòa hay bị đau đầu viêm họng lắm!
Lão Cốc tặc lưỡi:
- Thế hóa ra các bác cũng khổ nhỉ?
- Khổ ghê lắm cụ ạ! Trâu của cụ lỡ có lao vào gốc cây chết hỏng thì còn thịt ra để ăn được, chứ ô tô lỡ lao vào gốc cây hỏng không thịt ăn được mà có khi còn chết thêm cả người nữa cụ ạ!
Lão Cốc chép miệng:
- Thế này thì phải công nhận đúng là các bác khổ thật! Tôi quanh năm cưỡi trâu sống lâu vui vẻ chứ các bác cán bộ suốt ngày đi trên cái ô tô bằng cả trăm con trâu thế này cũng chả hay ho gì mà còn nguy hiểm quá….
- Đúng... đúng thế cụ ạ!
Ông cán bộ gật đầu. Lão Cốc nói tiếp:
- Mà tôi còn nghe nói có bác vừa mới hôm trước thôi còn cưỡi cái ô tô bằng hơn 500 trăm con trâu phóng bon bon trên đường quốc lộ, mấy hôm sau đã phải đi làm cái việc gì gì đó chuyên “bóc lịch” đến mỏi cả tay những mấy chục năm liền cơ đấy!
Nói xong, lão Cốc leo lên lưng con trâu. Đoạn, lão cưỡi trâu đủng đỉnh đi lên sườn đồi. Còn ông cán bộ nọ thì cứ há hốc mồm ra nhìn theo lão Cốc quên cả lon bia cầm trên tay đang uống dở…
Hà Nội, 6-8-2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét