Trường Sa một lần tôi đến Trường Sa có một lần tôi đến Đảo mong manh giữa sóng đại dương Người lính trẻ tự tin trên biển Coi đảo xa như thể quê hương. Tôi gặp cánh chim trời bay mãi Nơi đảo chìm không một bóng cây, Vị muối mặn thấm vào từng hơi thở Ánh nắng hè đen cháy những cánh tay… Nâng niu quả bàng vuông xanh ngắt Song Tử Tây vi vút ngọn phi lao Tôi chợt gặp một miền quê yên ả Đàn bò vàng đủng đỉnh cạnh vườn rau. Đêm trên đảo Sơn Ca không ai ngủ Tiếng đàn hòa cùng tiếng gió biển khơi. Cô ca sĩ hát tặng riêng bạn mới Bởi sáng sớm mai tàu đã nhổ neo rồi… Tôi lặng lẽ bước theo bờ cát Hoàng hôn buông trên đảo Sinh Tồn Gió đẩy sóng xô vào bờ rào rạt Cây phong ba như vẫn xanh hơn. Ôi Cô Lin, Len Đao, Đá Lớn… Đảo chìm sao giống thế những con tàu Giữa sóng lớn không chòng chành, nghiêng ngả Mãi định hình Tổ quốc đến mai sau. Trường Sa, một lần tôi đã đến Càng thêm yêu nước Việt Nam mình Hiểu người lính ngày đêm giữ biển Giọt máu hồng cho biển mãi thêm xanh… Trường Sa, 4/2005 Trọng Bảo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét