Thứ Ba, 14 tháng 1, 2014

Bài thơ NGỰC CÂY

 

 
 
 
Ngực cây
 
Trần trụi giữa núi rừng
Ngực cây vờn gió núi
Dáng kiên gan cát bụi
Mà vẫn vẻ thanh tân...
 
Khuôn ngực của mùa Xuân
Tràn căng bao nhựa sống
Đại ngàn xanh cao rộng
Như em buổi hồng hoang...
 
Người lính trẻ ngỡ ngàng
Gặp dáng hình sơn nữ
Nơi rừng già ấp ủ
Ao ước của tuổi xanh...
 
          Hà Nội, 12-2013
          Trọng Bảo
 
 

1 nhận xét:

  1. hay quá...cảnh núi rừng, sức sống trẻ; Kỉ niệm thời biên giới Hoàng Liên Sơn như tràn về...cảm ơn bạn đã cho mình sống dậy cảm súc...Vĩnh.

    Trả lờiXóa